Tìm kiếm: thương-vợ
Tôi vẫn nhớ như in ngày tôi vỡ ối sinh non. Vì chưa có sự chuẩn bị nên tất cả mọi thứ, chồng tôi đều phải đi mua theo chỉ định của bác sĩ. Bố mẹ hai bên ở xa, bản thân chúng tôi lại đinh ninh một tháng nữa mới sinh nên mới sắm vài đồ cơ bản.
Đàn ông dần biến thành những người ích kỉ và tự mãn trong chính sự hy sinh của vợ. Họ nghĩ rằng, đàn bà chỉ quẩn quanh bếp núc trong nhà, thương yêu chồng con hơn cả. Cho dù họ sai lầm, mắc lỗi người vợ chỉ biết khóc và ngồi đợi chồng quay về.
Tôi bèn len lén đi theo vợ thì bắt gặp cảnh tưởng bất ngờ. Vợ tôi rẽ vào một căn phòng trọ gần nhà tôi.
Cách đây nửa năm, tôi vẫn đang vật vã với một người đàn ông Sở Khanh. Anh ta yêu tôi 4 năm trời, cả hai cũng đã về nhà đối phương ra mắt.
Tôi đau đớn nhưng nghĩ rồi anh ta sẽ phải hối hận vì đã gây ra những đau khổ này cho mẹ con tôi, tôi để mặc cho anh ta kéo valy rời đi. Và rồi đúng như tôi dự đoán, ở bên bồ được 3 tháng thì anh ta quay về với bộ dạng thê thảm, mặt lạnh tanh không cảm xúc.
Lúc ấy, người chồng ngoại tình là tôi thấy vợ bế con của nhân tình, tay cô ấy vỗ về đứa trẻ đang khát sữa mẹ, nói một lời khiến tôi trào nước mắt tội lỗi….
Tổn thương chồng chất dần tạo thành oán hận khôn nguôi trong lòng tôi. Tôi biết mình không thể tha thứ cho chồng phản bội, mà còn phải trả thù anh ta….
Tôi đưa tay kéo gương mặt cô ấy lại để nhìn cho rõ, đây có đúng là người vợ mất sớm của tôi không? Có phải cô ấy vì biết tôi và con trai nhớ thương nên đã tìm cách quay về.
Tôi có linh cảm vợ đang giấu mình điều gì đó. Tôi đi đến tủ lạnh xem thì thấy có rất nhiều đồ ăn, nhưng sao bữa cơm chẳng bao giờ có những món này.
Tại sao anh lại mở miệng nói với người vợ sống chung bao lâu những lời như thế.
Lúc thợ đang thông thì tôi có đứng cạnh bên nhìn xem vật gì bị tắc dưới bồn cầu. Đến khi nhìn thấy, tôi sốc lặng.
Tôi không ngại chuyện giữ gìn trước đêm tân hôn, vì tôi thật lòng yêu thương vợ nên tôi tôn trọng mong muốn của cô ấy.
Vừa rồi em đi khám định kỳ, thai đã được 5 tháng tròn. Em đi một mình vì chồng nói bận gặp khách hàng đặc biệt. Đến khi sắp khám xong thì chồng em bảo ở yên đợi anh ấy đến đón, rồi chở em về nhà.
Đến nửa đêm, tôi bất ngờ tỉnh dậy. Tôi hoảng hốt khi thấy có một người đang nằm kế bên. Vừa nhìn thấy vóc dáng của người phụ nữ đó, lòng tôi run rẩy. Cô ấy nhìn rất giống vợ tôi, đặc biệt là mái tóc đen suông dài đến lưng.
Tối về rồi, tôi cứ im lìm ôm lấy vợ. Lòng cứ nghẹn ngào, giọng nói cũng nghẹn lại: “Cảm ơn em vì bao dung, không để bụng những gì mẹ đã làm với em”. Vợ tôi chẳng nói gì, cứ xoa lấy tay tôi như đáp lại bằng sự cảm thông, thấu hiểu.
End of content
Không có tin nào tiếp theo