Tìm kiếm: thản-nhiên
Lan phá lên cười khiến Chính thấy sờ sợ. Anh ta nhanh chóng lủi mất khỏi căn hộ của họ, đến bên cô người tình xinh đẹp, dịu dàng và biết nghe lời.
Nếu cảm thấy không thể nào tha thứ được cho người chồng ngoại tình, hãy nhẹ nhàng buông bỏ.
Đời người là một bản nhạc giao hưởng mà ở đó niềm vui và nỗi buồn luôn song hành cùng nhau. Vậy đâu là nỗi khổ lớn nhất của đời người.
Bất chấp đang đứng ở điểm dừng đèn đỏ nhưng hai cô gái vẫn vô tư nói chuyện khiến tài xế ô tô phía sau cũng phải lắc đầu ngán ngẩm.
Trung niên là độ tuổi không cho phép bạn chưa trưởng thành, chín chắn nữa. Cần phải biết rằng, đối với mọi việc xảy ra trong cuộc sống, bạn đã hoàn thành được quá trình thay đổi từ “nhìn không thuận mắt” sang “nhìn quen rồi”, nếu bạn không quen, nó nói lên rằng bạn vẫn chưa đủ chín chắn.
Tôi biết mẹ chồng cũ sẽ đứng về phía mình. Nhưng vẫn không ngờ bà lại quyết liệt đến vậy.
Mặc dù có biển cấm nhưng nhóm phụ nữ lớn tuổi này vẫn bất chấp dẫm chân lên cỏ để chụp ảnh "sống ảo".
Người trí tuệ cần có cái nhìn rộng mở, tiến được cũng phải lui được, cương được cũng phải nhu được, người trí huệ bề ngoài ngốc nghếch nhưng trong tâm lại tinh tường hơn bao giờ hết.
Lời Phật dạy về những bài học sâu sắc trong cuộc sống: Biết buông bỏ đúng lúc sẽ không bị tổn thương
Phật dạy rằng: Tất thảy nhân sinh trên đời đều giống như thân ở bụi gai, tâm bất động, thân bất động trước mọi cám giỗ thì sẽ không bị tổn thương.
Sự quả cảm của Bảo Thánh Hoàng hậu còn được sử sách ghi lại qua hai câu chuyện bà quên mình bảo vệ vua. Theo đó, Trần Nhân Tông có một thú vui là được xem quân lính đấu với hổ vì thế ông đã cho làm chuồng đấu hổ ở Vọng Lâu.
Vừa mới phút trước còn gác chân lên chiếc ghế trước mặt, phút sau người đàn ông đã nhận phải cái kết "đắng ngắt".
Cha mẹ đừng coi nhẹ nhé, trẻ nhỏ dù là đứa bé mấy tháng tuổi đã sớm có ham muốn sở hữu những thứ thuộc về riêng chúng.
Khoảnh khắc cô gái trẻ thản nhiên cắm gậy chụp ảnh vào chiếc lư hương để "sống ảo" làm ai cũng thấy ngán ngẩm.
Nhìn thấy bố bế "nhân vật thứ 3" đi ngủ mà cậu bé chỉ biết ngơ ngác đứng dưới chân cầu thang nhìn theo.
Sáng ra, nhìn tấm lưng trần của anh đang quay sang phía mình, tôi chết lặng khi phát hiện nhiều vết cào còn rất mới. Đây không phải “tác phẩm” của tôi. Và tôi nhớ rất rõ, sáng hôm qua khi chúng tôi thay đồ để đến đây thì lưng anh vẫn chưa có dấu vết gì.
End of content
Không có tin nào tiếp theo






























