Tìm kiếm: thời-sinh-viên

Bước chân ra khỏi khách sạn, Phương cố cúi gằm mặt để hi vọng không gặp người quen nào đó nhận ra mình. Nhưng rồi tim cô tưởng như bắt ra ngoài khi đâm xầm vào mẹ chồng đứng trước mặt. Bà chẳng những không ầm ĩ lên mà còn kéo lấy tay cô giục về: “Về nhanh đi con, mẹ nấu cháo cá chép cho mà ăn”.
Tôi vừa phá tanh bành đám cưới của chính mình xong mọi người ạ. Tôi biết lúc đó mình nóng giận mất khôn nhưng đến giờ tôi vẫn không hối hận. Thậm chí còn khâm phục bản thân đã vô cùng dũng cảm.
Bước chân ra khỏi khách sạn, Phương cố cúi gằm mặt để hi vọng không gặp người quen nào đó nhận ra mình. Nhưng rồi tim cô tưởng như bắt ra ngoài khi đâm xầm vào mẹ chồng đứng trước mặt. Bà chẳng những không ầm ĩ lên mà còn kéo lấy tay cô giục về: “Về nhanh đi con, mẹ nấu cháo cá chép cho mà ăn”.
Chị chỉ định mượn bờ vai ấy một chút, một chút thôi... Nhưng cái một chút ấy là một cú trượt dài không sao dứt ra được, vì nó quá đỗi dịu dàng và ngọt ngào.

End of content

Không có tin nào tiếp theo