Tìm kiếm: trông-con
Em chồng tôi tên Nhân, là người phụ nữ độc lập về kinh tế, năng động, trẻ trung, mỗi tháng kiếm được hơn 20 triệu. Em ấy có thể chi tiền triệu để mua túi xách, quần áo.
Sau khi khách khứa về hết Vân leo luôn lên phòng khóa chặt cửa, đúng là đêm tân hôn như người ta nói mong chờ lắm. Thế nhưng với Vân thì cô lại sợ... sợ ông chồng già.
Tôi không ưu tú, tài giỏi như chồng. So với anh là giám đốc kiếm tiền nhiều, tôi chỉ làm nhân viên bình thường với vài đồng lương ít ỏi. Gia đình của Quốc cũng khá giả hơn gia đình tôi. Ban đầu, bố mẹ của Quốc không hề phản đối chúng tôi. Nhưng khi về sống chung, mọi thứ dần thay đổi.
Đến khi tận mắt thấy những gì chị dâu làm, tôi hoảng hồn sốc ngất.
Khi nhìn thấy vợ làm đổ cả tô mì, từ từ ngã xuống tôi sợ hãi hét lên.
Có lẽ con trai rất hối hận khi biết thân phận thật sự của bản thân.
Tôi không biết với người khác thế nào nhưng vợ chồng tôi có quan điểm sống khá giống nhau, dù là người thân hay bạn bè thì mối quan hệ nào cũng cần có sự cho đi nhận lại. Tôi không phải Bồ Tát để có thể cứ cho đi mãi mà đối phương chẳng coi ra cái gì, lòng tốt đặt không đúng chỗ cũng là tội ác.
Bác hàng xóm có lương, con cái thành đạt, sao lại muốn làm giúp việc cho nhà tôi?
Ngày hôm qua, tôi rất bất ngờ khi mẹ chồng và hai cậu em trai của chồng túi xách đồ đạc lỉnh kỉnh đến nhà tôi. Hình như mọi người không có ý định đến chơi mà đến ở luôn thì phải.
Câu nói của vợ khiến Nam đơ người hiểu ra tất cả. Thu kể, hôm ấy anh không cuống quýt xin vợ tha thứ như mọi khi mà chỉ im lặng cúi đầu.
Về nhà, chồng lớn tiếng trách tôi mất lịch sự, cô hàng xóm tốt bụng giúp đỡ còn tỏ thái độ khó chịu.
Hóa ra vợ tôi lại là cao thủ trong chuyện quản lý tiền bạc. Vậy mà tôi cứ trách cô ấy.
Tôi sững sờ khi vợ đưa ra yêu cầu quá quắt với chị Thương.
Đúng là sự nuông chiều luôn tạo ra người không biết điều.
Nghe chồng nói trong ngập ngừng về chuyện con bị bạn khác cào vào mặt mà máu tôi như muốn nóng lên.
End of content
Không có tin nào tiếp theo