Tìm kiếm: về-nhà-mẹ-đẻ
Ra là vậy! Thảo nào anh ta muốn cô đi làm cho người họ hàng nhà anh ta, để lương của cô sẽ chuyển trực tiếp vào tay mẹ chồng đây mà.
Tôi chẳng dại gì về nhà mẹ, dù sao đây cũng là nhà của tôi cơ mà. Chỉ có điều sống chung với chồng khiến tôi ngột ngạt quá.
Tôi lập cập ngồi dậy mặc quần áo. Đã đến nước này cũng chẳng thể giấu giếm thêm được nữa về quá khứ của mình.
Tôi nhìn vợ cũ ôm bụng bầu đã nhô cao mà không thể tin nổi.
"Con cứ để vàng cưới lại mẹ cầm cho. Ngộ nhỡ kẻ nào dòm ngó thì lại mất" - mẹ chồng nói với Loan.
"Vừa từ bệnh viện trở ra thì tôi nhận được cuộc điện thoại từ chồng. Nghe xong những lời dặn dò tỉ mỉ và cẩn thận của anh mà tôi không khỏi chết lặng", H. kể.
Cả đêm ấy tôi khóc hết nước mắt, bên cạnh là đứa con gái đang ngủ say của tôi. Có lẽ chẳng nỗi đau và tổn thương nào lớn hơn là do người thân gây ra.
Tôi nhếch miệng cười, rút ví đưa cho bà 5 triệu rồi bồi thêm một câu thôi mà mẹ chồng tôi đã ngất lịm.
Mẹ chồng tôi thấy vậy vội phân trần với cô gái ấy: "Cháu ơi, nó cứ đeo bám con bác chứ chưa cưới xin gì cả. Trong mắt bác, nó không phải con dâu đâu".
Trời ơi, tôi choáng váng vì mức độ mặt dày của chị Ngọc và cả chồng tôi nữa.
Vì muốn chồng yên tâm kiếm tiền nên tôi cố gắng vun vén việc nhà chu toàn, nào ngờ chẳng được anh ấy công nhận mà còn coi thường. Vì vậy tôi đã quyết tâm tự đứng ra lo kinh tế.
Bị nhắc mang đồ lót ra sau nhà phơi, chị dâu tôi cáu kỉnh mắng mẹ chồng: 'Sao mẹ rách việc thế nhỉ?'
Mẹ tôi giận tím mặt, nói lại câu nào, chị dâu tôi đốp chát ngay câu đó.
Vợ tôi ôm mặt, gườm gườm tôi rồi đóng sập cửa lại.
Tức giận, phẫn uất quá thì người ta tìm đến tận nơi đánh ghen, dạy cho "con giáp thứ 13" giật chồng người một bài học nhớ đời nhưng tôi giờ đây chỉ có thể ngồi một góc ôm con khóc mà không biết phải làm như thế nào. Tôi đã bị dồn đến đường cùng rồi...
Tôi nghĩ nhiều chị em phụ nữ cũng từng rơi vào hoàn cảnh tương tự nhưng có lẽ không ai phải nếm mùi cay đắng cùng cực như tôi thế này.
End of content
Không có tin nào tiếp theo