Tìm kiếm: vợ-tôi
Quá hổ thẹn, tôi để lại đơn ly hôn rồi lảo đảo rời khỏi nhà vợ cũ.
Tôi hãi hùng từ nhà mẹ vợ lao ngay ra ngoài đường, nhìn túi đồ mẹ và bé mua cho vợ con mà thấy chát đắng và chua xót cùng cực.
Tôi có chút khó tính thậm chí kĩ tính nên nhiều thứ mẹ làm khiến tôi không hài lòng. Từ việc nấu ăn đến dọn dẹp nhà cửa, mẹ đều không làm tôi vừa ý.
Tôi và nhà trai vừa dừng trước cửa nhà Quỳnh thì bố mẹ Quỳnh từ trong nhà chạy xộc ra. Mẹ vợ lao vào tát tôi mấy cái cháy má, chửi bới ầm ĩ bảo rằng tôi là gã đàn ông tệ không ra gì.
Tôi thật không hiểu nổi vợ mình đang nghĩ gì trong đầu?
Đưa tay xuống bụng vợ, tôi bỗng thấy vật gì đó cộm tay. Vội bật đèn lên, tôi chết điếng khi thấy...
Vợ nói không có tiền chỉ mua cho bà hộp sữa tẩm bổ mà thôi. Nghe cô ấy nói vậy mà tôi cũng thấy cám cảnh thương cho mẹ vợ, quyết định chuyển khoản cho bà 2 triệu.
Ban đầu tôi cứ sợ mẹ vợ tự ái nhưng thấy bà vẫn bình tĩnh nghe hết, không khó chịu bất mãn gì thì thầm yên lòng.
Vợ ở nhà ăn bám, càng nghĩ càng tức nên bữa trưa đó ông bà lên chơi, tôi đưa cho vợ đúng 50 nghìn đi chợ, bảo rằng mình hết tiền rồi, chỉ còn mỗi từng đó. Ông bà là người nhà, ăn tạm cái gì chẳng được, đâu cần quan trọng hóa vấn đề.
Tôi bảo vợ gọi điện ngay cho mẹ, yêu cầu bà trả lại 5 cây vàng cho mẹ tôi. Tôi sẽ bỏ qua vì nghĩ cho hai đứa con thôi.
Không nghe tiếng vợ cằn nhằn nữa tôi lại thấy hối hận vô cùng.
Hóa ra, đàn ông cũng còn rất nhiều người tốt chứ không phải ai cũng xấu xa như tôi nghĩ.
Nhưng khi tôi quyết tâm sẽ vun vén cho gia đình, về sớm để phụ giúp vợ việc nhà nhằm bù đắp cho tội lỗi khi xưa thì Hiền khiến tôi phát hoảng.
Tôi chiều vợ chẳng khác gì nữ hoàng. Thế nhưng có ai ngờ, phía sau dáng vẻ ngoan hiền, chịu đựng của vợ tôi lại là một bí mật khủng khiếp như thế.
Tôi chỉ biết đứng thẫn thờ trước cửa, không dám bước vào trong nhìn con.
End of content
Không có tin nào tiếp theo

































