Tìm kiếm: van-xin
Chị không đe dọa người thứ ba là tôi, cũng không van xin tôi bỏ chồng chị. Chị chỉ nói một câu khiến tôi giật mình tỉnh mộng đớn đau.
Đang ghét nhau ra mặt, anh hàng xóm bỗng cầm 2 cuốn sổ đỏ đến nhà hỏi cưới tôi: Lý do đầy thương cảm
Tôi định từ chối thì anh hàng xóm quỳ sụp xuống, van xin tôi đồng ý.
Tôi đi thẳng vào phòng ngủ, lấy trong túi xách ra một xấp ảnh. Tôi đi ra, nhẹ nhàng quăng chúng trước mặt mẹ chồng. Khi mẹ chồng tôi thấy những tấm ảnh đó, khuôn mặt dữ tợn của bà bị chấn động.
Tôi đứng trước căn nhà nhỏ, nhìn vào nhà mà tay siết chặt để kiềm chế cơn tức giận của mình.
Tất cả mọi người trong gia đình tôi đều ngây cả người khi chứng kiến hành động của anh ta.
Mẹ quan tâm hỏi han tôi đang yêu ai, sau một hồi chối quanh thì tôi cũng thú nhận rằng đang yêu một người, sau này có thời điểm thích hợp sẽ dẫn về ra mắt gia đình.
Năm đầu về làm dâu còn khá yên bình, mọi người lo lắng nhưng vẫn chưa tỏ thái độ quá đáng. Đến năm thứ 2 khi vợ chồng tôi vẫn chưa có động tĩnh gì thì cả làng bắt đầu đồn là tôi không đẻ được.
Tôi đau đớn nhưng nghĩ rồi anh ta sẽ phải hối hận vì đã gây ra những đau khổ này cho mẹ con tôi, tôi để mặc cho anh ta kéo valy rời đi. Và rồi đúng như tôi dự đoán, ở bên bồ được 3 tháng thì anh ta quay về với bộ dạng thê thảm, mặt lạnh tanh không cảm xúc.
Tổn thương chồng chất dần tạo thành oán hận khôn nguôi trong lòng tôi. Tôi biết mình không thể tha thứ cho chồng phản bội, mà còn phải trả thù anh ta….
Bây giờ em chưa thể nói rõ với chị được. 7 ngày nữa chị hãy quay lại đây lấy lại mọi thứ của chị. Đến lúc đó chị sẽ hiểu.
Bỗng chị ngồi bệt xuống ghế khóc nức nở. Anh vội ôm chặt chị vào lòng và hứa sẽ không bao giờ để xảy ra những chuyện như thế này nữa. Chị có nên tha thứ để anh có cơ hội quay trở về bên mẹ con chị hay không.
Vừa nghe điều kiện của tôi mà anh 'xanh mặt', ả nhân tình cũng không dám hé răng đành cúi đầu chấp nhận.
DNVN - Jessica bị đuổi ra khỏi nhà vì mang thai dù chồng đã triệt sản. Nhưng khi có kết quả xét nghiệm ADN chứng minh đứa bé là con chồng, anh ta lại năn nỉ cô đừng ly dị, nhưng đã quá muộn.
Hôm ấy, biết chồng hẹn bồ ra khách sạn gần công ty để làm vài nháy, Trinh giả vờ lảng vảng quanh đó. Thấy bồ và chồng đang bước tới, Trinh tảng lờ quay sang mua hoa ở gánh hàng rong. Tuấn run rẩy nhìn vợ thì bỗng nhiên thấy cô cúi mặt quay đi.
Ngày tôi dứt áo ra đi, người quỳ gối cầu xin tôi đừng đi không phải là chồng tôi, mà là con riêng của chồng. Con bé khóc nức nở, quỳ gối ôm lấy chân tôi.
End of content
Không có tin nào tiếp theo