Tìm kiếm: viết-đơn
Tay tôi chạm vào một túi tài liệu anh niêm phong rất kỹ càng, được đặt tận dưới đáy ngăn kéo bàn. Tôi tò mò mở ra xem thì phát hiện trong đó chỉ có một tờ giấy mỏng.
Tôi chua chát, cười nhạt rồi ra về. Buổi tối hôm đó, tôi để lại đơn ly hôn trên bàn, kéo vali về nhà mẹ đẻ mặc cho mọi người dọa nạt.
Chúng ta không biết chính xác chúng được phát triển từ khi nào, nhưng có điều chắc chắn rằng chúng có lịch sử rất lâu đời.
Từ khi biết chồng ngoại tình với người yêu cũ, tôi cứ như kẻ thất thần vì bị đặt vào một tình thế quá oái oăm.
Hôm ấy chồng tôi đến nhà vợ với vẻ mặt ăn năn, nhưng ai cũng biết anh chẳng có chút chân thành nào.
Sau giây phút sợ hãi là cảm giác tủi thân đến cùng cực, tôi thật đáng thương quá.
Tôi biết mình có lỗi với chồng con, tôi sai tôi nhận nhưng cách anh đối xử với tôi để tôi đâm vào tình cảnh bây giờ thực sự có quá tàn nhẫn với tôi không.
Tôi "đứng hình" tại chỗ khi nghe những lời Vân nói. Cách đây mấy ngày, cô ấy vẫn là người phụ nữ hết mực dịu dàng.
Tôi thương anh ốm yếu, vất vả, căng thẳng nên ra sức tẩm bổ, ai ngờ đâu anh no xôi chán chè bên ngoài nên mới thế.
Mẹ chồng gọi tôi vào phòng riêng, khóc lóc thảm thương cầu xin tôi đi ngoại tình dù chỉ một lần thôi
Tôi thật sự chẳng biết làm như nào bây giờ nữa. Nhà chồng neo người, mẹ anh thì ốm bệnh đầy người.
Tôi đã 3 lần thất bại hôn nhân và mất hẳn niềm tin vào phụ nữ. Hiện giờ tôi cảm thấy mất phương hướng và không biết nên làm gì, mong mọi người cho tôi lời khuyên.
Nửa đêm cửa phòng tôi bỗng vang lên tiếng gõ. Tôi hốt hoảng khi nhìn thấy người đứng bên ngoài là chồng. Rồi anh bảo, đêm nay đã là đêm cuối chúng tôi còn ở cạnh nhau, hãy cho anh ấy 1 đêm cuối cùng được làm chồng tôi.
Chi bảo cô ấy bị ung thư vú nhưng là giai đoạn sớm, vẫn có khả năng chữa khỏi. Tôi hỏi cô ấy có cần tôi giúp gì hay không thì Chi lắc đầu.
"Có lẽ đây sẽ là lần cuối cùng em gọi anh là chồng vì ngày kia là ngày hai đứa chính thức ra tòa ly hôn. Không tài sản chung, không con cái, điều đó quá dễ phải không anh!".
Tôi không muốn giải thích, tôi chỉ im lặng và bật khóc. Tôi không biết nên trách anh, hay trách mình. Có lẽ cuộc hôn nhân của chúng tôi phải đến lúc dừng lại khi lòng tin dành cho nhau đã không còn….
End of content
Không có tin nào tiếp theo