Tìm kiếm: viết-đơn
Mấy tháng nay vợ chồng tôi cãi nhau liên miên toàn những chuyện vu vơ, mọi tranh cãi của chúng tôi đều liên quan đến mẹ chồng.
"Nhiều lúc em cũng nghĩ nhiều hơn cho anh ấy rằng cũng thương con yêu vợ, biết lo toan nội ngoại nên chịu đựng", người vợ kể.
"Anh lúc nào cũng nói là đi làm kiếm tiền nhưng tiền chẳng thấy đâu, chỉ thấy bảo bị trừ lương, bị phạt, hoá ra mang tiền cho người khác", người vợ kể.
“Khi đã tuyệt vọng về chồng, tôi bình tĩnh viết đơn ly hôn, chuyển hết đồ cá nhân về quê và nhắn anh về lấy đơn ra toà án nộp. Để lại cho chồng tôi căn nhà tan hoang, lạnh lẽo, vậy mà điều bất ngờ đã đến…”.
“Đã qua 6 năm sau vụ lùm xùm ly hôn của vợ chồng tôi nhưng cho đến giờ, bố mẹ đẻ tôi vẫn không tha thứ cho bà thông gia cũ, chỉ vì ngày đó, bà ấy lỡ tát tôi trước mặt bố mẹ tôi”.
Đã chuẩn bị sẵn một nụ cười dễ mến, ngoan ngoãn nhưng khi vừa nhìn thấy người phụ nữ đó, tôi như bị hóa đá.
Sở GD&ĐT Hà Nội cho biết, đã nhận được thông tin này và yêu cầu các đơn vị, cá nhân liên quan xác minh.
Với bất kì ai cô ấy cũng ghen. Máu ghen tuông của vợ tôi khiến tôi phát sợ… Tôi đã từng chỉ ước ao được thoát khỏi sự kìm kẹp đó vài ngày. Nhưng giờ không có vợ con ở bên, tôi lại cảm thấy cô đơn và lạc lõng.
Cô ấy cho rằng mẹ chồng không biết chăm sóc cháu nên quyết định nghỉ việc ở nhà chăm con.
"Cách đây mấy hôm, qua chơi với 1 chị bạn thân của chồng em mới biết được thông tin tình cũ của anh đã ly hôn, hiện đang làm mẹ đơn thân sống cách khu em ở không xa lắm...", người vợ kể.
Nếu biết lấy chồng mà luôn buồn khổ thế này thì thà rằng chẳng lấy còn hơn.
Nếu không phải vì trót có bầu, tôi nhất định sẽ từ chối kết hôn. Chính vì thương đứa con trong bụng mà tôi nhắm mắt đưa chân về làm vợ anh. Để rồi bây giờ cuộc sống của tôi cay đắng trăm bề.
Ly hôn không đáng sợ nếu mình làm chủ được bản thân và đủ bản lĩnh để đương đầu với sóng gió, đủ mãnh mẽ để không yếu mềm.
Gần 12 giờ đêm anh mới về đến nhà. Mở cửa vào, anh ngỡ ngàng thấy đèn điện trong phòng khách sáng trưng nhưng lại chẳng có bóng dáng vợ đâu.
Tôi không muốn giải thích, tôi chỉ im lặng và bật khóc. Tôi không biết nên trách anh, hay trách mình. Có lẽ cuộc hôn nhân của chúng tôi phải đến lúc dừng lại khi lòng tin dành cho nhau đã không còn….
End of content
Không có tin nào tiếp theo