Tìm kiếm: viết-đơn
Em có chút sợ sệt vì không biết ai giữa đêm lại tìm đến. Khi em nhìn qua mắt mèo thì mới tháng dáng vẻ ướt như chuột lột của chồng. Em chỉ mở he hé cửa hỏi vọng ra.
“Em cũng ước nó là con của anh, nhưng em không thể lừa dối anh nữa, đứa trẻ này thật sự không phải máu mủ của anh”.
Chồng tôi là kiểu đàn ông sống tình nghĩa, có trách nhiệm với gia đình và dòng họ. Chị chồng từng ly hôn, chưa có con nên ở chung với gia đình tôi và bố mẹ chồng. Chị chồng là người hiền lành, yêu thương người thân trong nhà, đặc biệt rất chiều chuộng hai con của tôi.
Giọng của Hạnh nhẹ nhàng như rót vào tai tôi nhưng làm cả người tôi cứng đờ kinh ngạc. Bí mật này như lưỡi dao đâm thẳng vào tim tôi.
Nó không khác gì tôi, nhưng đến nay đã là 3 năm, vì sao Liên lại giấu tôi chuyện này. Đến giờ tôi vẫn vô cùng bất ngờ.
Và thay vì tin tưởng và bảo vệ vợ, chồng tôi lại im lặng làm theo lời của bố mẹ. Tôi buồn quá nên quyết định ôm con nhỏ về nhà ngoại ở.
Tôi luôn tin tưởng vào khả năng của bản thân. Cho đến khi bị sa thải, tôi mới cay đắng nhận ra, mình chẳng là gì cả.
Tôi khỏe mạnh thế này, chẳng có bệnh gì mà phải đi đến những chỗ đó. Nghe Nhi nói nhiều lần, tôi tức giận quát lên: “Anh không có vấn đề gì hết, lỗi là tại em mà, không phải sao?”.
Mấy tháng trước, tôi phát hiện chồng lăng nhăng bên ngoài. Tôi hỏi thẳng thì chồng cứ chối không nhận. Chán nản, tôi nhắc nhở chồng đừng đi quá giới hạn, tôi sẽ không tha thứ cho anh.
Bao nhiều lần nói chuyện, bao nhiêu lần góp ý nhưng chồng vẫn chứng nào tật ấy. Chỉ về nhà sớm với vợ, con được 1 tuần là lại ton tót đi ngay. Như kiểu không được tụ tập với bạn bè thì anh sẽ không chịu nổi.
Và thay vì tin tưởng và bảo vệ vợ, chồng tôi lại im lặng làm theo lời của bố mẹ. Tôi buồn quá nên quyết định ôm con nhỏ về nhà ngoại ở.
Tôi đã nhịn quá đủ, và có ý định ly hôn. Vì dù tôi có giữ anh lại, anh cũng không có trách nhiệm với vợ con, gia đình. Tôi không cần người chồng như thế, con tôi cũng đã bị anh bỏ bê từ lâu.
Nhìn mẹ vừa khóc vừa tỏ vẻ bất mãn, tôi không biết phải cảm thấy như thế nào, vừa thương xót vừa bực bội.
Tôi kiềm lòng không được, ghé vào nhà chồng cũ. Chồng cũ thấy tôi thì mặt hốt hoảng tìm cách đẩy xe lăn bỏ đi.
Đã hơn một lần em viết đơn ly hôn rồi xé nát. Anh quá vô tâm để hiểu rằng, người đàn bà bên cạnh anh cảm thấy cô đơn đến mức nào.
End of content
Không có tin nào tiếp theo