Tìm kiếm: về-muộn
Cuối tuần trước là kỷ niệm 5 năm ngày cưới, bình thường anh hay tạo bất ngờ cho tôi bằng việc đưa đi ăn ở nhà hàng sang trọng nào đó. Lạ kỳ năm nay, anh không hẹn tôi đi ăn mà cũng không hề mua bánh hay tặng quà.
Tôi luôn đặt trọn niềm tin ở chồng mình. Nhìn vẻ bề ngoài, ai cũng nhận xét chồng tôi rất khô khan, trầm tính. Nhưng sống chung mới hiểu, cũng có những khi anh vui vẻ, lãng mạn, biết tặng hoa, tặng quà cho vợ vào những ngày lễ. Anh còn biết phụ vợ chăm con, nấu ăn vào cuối tuần.
Tôi buông lơi vòng tay ôm người tình rồi nói rằng nàng mặc cái gì cũng đẹp cả, nhưng bữa hẹn tối nay có lẽ tôi không cùng nàng được nữa. Tôi muốn trở về nhà.
Có người chồng chăm chỉ và thương yêu vợ con chẳng khác gì cầm được viên ngọc quý trên tay mà chị nào biết trân trọng, gìn giữ. Cũng may chị kịp nhận ra trước khi hạnh phúc của mình cất cánh bay xa.
Bữa ăn hàng ngày, mẹ đòi hỏi phải nấu đủ năm món và không ngày nào được giống ngày nào.
Lúc mới đầu, tôi rất hãnh diện về việc làm mai thành công cho bạn thân với anh trai. Nhưng giờ đây, tôi đang hối hận, nếu được quay trở lại quá khứ, tôi sẽ không ghép đôi 2 người với nhau.
Tôi có một cậu con trai không phải con ruột mình, mà là con của em gái chồng. Tên của thằng bé là Lưu Phi.
Từ ngày con trai bị tai nạn ngã gãy chân ở nhà là con dâu thường xuyên về muộn hay nhờ mẹ chồng nấu cơm và chăm sóc chồng giúp mình. Người mẹ chồng như bà cũng có những suy nghĩ, lo lắng cho số phận con trai mình bị phản bội.
Anh ta bị mất chức cách đây hai tháng rồi, không làm ra tiền lại còn suốt ngày say xỉn. Tôi chịu hết nổi rồi đấy, giờ trả lại người cho chị, tôi đây không ham nổi cục nợ này nữa đâu', nói xong cô gái bước nhanh đi để lại mình tôi đối mặt với con người đã làm khổ mẹ con tôi một thời.
Nói chồng có bồ, mẹ chồng không tin, vợ cao tay làm điều này khiến mẹ chồng nói: 'Để mẹ xử 2 đứa nó'
'Ngoại tình mà còn trơ trẽn vậy sao?'
Ức quá rồi, em thẳng thừng đáp trả chồng: 'Anh bỏ lối suy nghĩ áp đặt cho người khác đi. Sẽ không bao giờ có chuyện em bỏ sự nghiệp theo yêu cầu của anh đâu...'', cô vợ kể.
Hóa ra chồng cũ ghét tôi đến mức vậy cơ…
Tôi không đáp trả lại con dâu mà lặng lẽ bước đến di ảnh của thông gia và thắp thêm nén hương.
Một hôm, tôi sốc khi có người đàn ông lạ mặt đến viện gặp vợ mình. Anh ta cầm tay vợ tôi khóc lóc, xin lỗi cô ấy muốn nhận con, đưa mẹ con cô về nhà để chăm sóc.
Trong cuộc tình này cứ ngỡ tôi đã chiến thắng nhưng thật ra lại thất bại thảm hại như thế này. Đúng như người ta vẫn nói, người thứ ba không bao giờ có được hạnh phúc.
End of content
Không có tin nào tiếp theo