Tìm kiếm: về-sống
Vợ tôi cầm lấy túi vàng và bật khóc cầu xin bố ở lại, cô ấy rất hối hận về những việc đã gây ra cho bố. Vợ hứa sau này sẽ đối xử tốt với bố chồng như bố đẻ.
Thúy ngồi bên nín lặng không dám nói lời nào. Vừa hay khi ấy bên nhà hàng xóm có tiếng chửi bới, đập phá ầm ĩ làm mọi trong ngõ chạy hết lại xem.
Giờ mà tôi đồng ý về ở chung thì sau này sẽ rất khó có thể ra ở riêng lại.
Đang nằm cạnh con dâu, tôi thấy nó trằn trọc mãi không ngủ được. Tôi hỏi thì bảo bị đau bụng. Thấy con dâu nhăn nhó nên tôi lấy dầu xoa bụng cho con.
Thấy tình hình ngày càng căng thẳng tôi bảo bà ngoại về quê, chứ ngày nào cũng nghe thấy những cuộc cãi vã của hai mẹ không cẩn thận tôi bị mắc chứng bệnh trầm cảm mất.
Đúng là khi hoạn nạn mới hiểu rõ lòng nhau. Và trên đời này chẳng ai tin tưởng được, kể cả chồng mình. Chỉ tiếc là bài học này tôi học được muộn quá.
Tôi chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra, mẹ chồng đã xông vào chất vấn con trai: "Mẹ dạy mày phải thương vợ cơ mà...".
Trong thời gian vợ chồng sống ly thân, tôi phát hiện ra anh ấy đi du lịch dài ngày với nhân tình khiến tôi như đứng ngồi trên đống lửa và đã nghĩ ra một kế.
Vì có thể dễ dàng ôm được người đẹp về nhà, anh Trí rất vui.Vài ngày đầu sống chung, cả hai sống vô cùng thoải mái và hạnh phúc.
Tôi liền nháy chồng để anh nói mẹ về phòng nhưng chồng tôi chẳng hiểu ý, cứ thế ôm gối xuống đất nằm. Thế là đêm tân hôn, tôi và mẹ chồng ngủ chung giường.
Cuối tuần rồi, tôi ở nhà dọn dẹp và nấu ăn, còn chồng và bố đi đám cưới. Mẹ chồng bất ngờ gọi mẹ con tôi ra phòng khách nói chuyện.
Cả đời này em sẽ không quên những gì đã xảy ra ngày hôm đó. Con chạy theo em gào khóc gọi mẹ, còn mẹ chồng thì xua tay bảo lái xe hãy chạy thật nhanh.
Chồng em chấp nhận ở rể nhưng với một điều kiện mà mẹ em không thể chấp nhận.
Dần dà, các bà hàng xóm nhà chồng em liền cạch mặt em, chả dám bàn tán, đàm tiếu gì về em nữa.
Cái thai trong bụng cô ấy không phải là của con nên gia đình con quyết định trả lại Mây cho bố mẹ dạy dỗ lại.
End of content
Không có tin nào tiếp theo