Tìm kiếm: vợ-chồng-con-trai
Tôi đã có khoảng thời gian về hưu nhiều sóng gió khi ở chung 2 vợ chồng con trai.
Mỗi ngày, tôi đều phải quần quật làm tất cả việc lớn, việc nhỏ trong nhà. Nhưng khi tôi bị bệnh, không thể làm việc nhà, con trai và con dâu đã ngay lập tức đuổi tôi đi.
Qua cuốn sổ chi tiêu, tôi mới biết con dâu chăm lo cho con trai tôi rất nhiều.
Vì thương con gái, tôi đã rất nhẫn nhịn, không đòi hỏi bất cứ điều gì. Nhưng nhà trai có vẻ không biết điều, họ lại còn tỏ ra 'ban ơn' cho chúng tôi.
Không biết tôi cưới vợ hay cưới "bà hoàng" nữa.
Các con tôi đâu có thiếu thốn tiền bạc, tại sao lại phải làm thế.
Đúng là mẹ chồng sau đó giận tôi ra mặt nhưng tôi và chồng vẫn cứ im lặng không lên tiếng.
Tôi tháo hết vòng vàng, dây chuyền, thậm chí nhẫn cưới để đưa cho mẹ chồng, ngay trong đêm tân hôn.
Thời gian gần đây, con dâu thường xuyên cầm điện thoại, ít nói chuyện với tôi hơn trước.
Nghe xong đoạn đó, tôi có chút bàng hoàng ngơ ngác. Bởi tôi biết nhà bà Lan có điều kiện, con trai lại thành tài.
Một tháng trước, thấy bụng bị đau nhiều ngày liền, tôi gọi con dâu đến đưa đi khám xem bị bệnh gì. Lúc đó, trong người không có tiền nên tôi phải mở tủ ra lấy. Khi lấy tiền trong tủ, con dâu tôi đứng sau nên nhìn thấy hết tiền vàng trong két.
Từ ngày con trai bị tai nạn ngã gãy chân ở nhà là con dâu thường xuyên về muộn hay nhờ mẹ chồng nấu cơm và chăm sóc chồng giúp mình. Người mẹ chồng như bà cũng có những suy nghĩ, lo lắng cho số phận con trai mình bị phản bội.
Tôi không đáp trả lại con dâu mà lặng lẽ bước đến di ảnh của thông gia và thắp thêm nén hương.
Vất vả nuôi con khôn lớn, thế mà bây giờ con lại phản bội mẹ.
“Tôi không dạy con trai được là lỗi của tôi, tòa hãy nghe tôi nói sự thật”.
End of content
Không có tin nào tiếp theo