Tìm kiếm: Ông-bà-nội
Tôi bàng hoàng khi biết những món quà chúng tôi biếu, mẹ chồng không dùng mà mang đi bán.
Nhà tôi có hai anh em. Bố mẹ tôi thường đi sớm về khuya, làm việc nhiều hơn bình thường chỉ vì muốn kiếm thật nhiều tiền để nuôi anh em tôi ăn học, sau này ra trường có được công việc ổn định đỡ phải vất vả như bố mẹ.
Nghe con gái ngây thơ vâng dạ theo lời mẹ chồng mà tôi thấy xót xa chát đắng quá.
Trời ơi, người ta đóng bỉm này đầy ra có sao đâu, thế mà vào miệng mẹ chồng tôi thì như thể tôi là tội đồ vậy.
Người thì bảo cô dở hơi, người bảo cô bị chồng 'bắt thóp' nên mới ngậm bồ hòn làm ngọt như thế. Thoan chỉ cười thầm trong bụng và nghĩ đến 'viễn cảnh' toàn bộ số đất đai, nhà cửa gia đình cô đang có sẽ chuyển thành tài sản mang tên mình cô.
Tôi đã quên chuyện bố có con riêng nhưng chính ông lại nhắc điều ấy khiến tôi thất vọng vô cùng.
Khi quan lại phạm tội bị xử tội tru di cửu tộc, người thân của họ không một ai trốn thoát. Đây chính là những lý do chính.
Anh tôi một mực bênh vợ, nói chị không hề phản bội chồng. Và anh thú nhận người có lỗi duy nhất ở đây chính là anh khiến ai cũng sốc.
Đó là bữa cơm cuối cùng tôi góp mặt vì sau đó mẹ đã đưa tôi đi nơi khác sống.
Tôi biết lỗi là do con mình, nhưng mẹ chồng có nhất thiết phải làm căng như vậy không?
Thấy tôi bị bắt nạt, mẹ chồng đã một mình “đấu khẩu” với cả họ để bảo vệ con dâu
Khi vừa nhìn thấy con trai đứng ở cửa, mẹ tôi khóc òa lên như mưa còn bố tôi chỉ nói đi nói lại một câu rằng “Về được là tốt rồi”...
Tôi thật sự không biết phải đối diện với cha dượng như thế nào?
Đôi khi phía sau sự êm đềm của một gia đình là những bí mật giả tạo đáng buồn.
Mang tiếng là con út nhưng từ khi sinh ra cho đến bây giờ tôi luôn phải nhường mọi thứ tốt nhất cho chị gái.
End of content
Không có tin nào tiếp theo