Tìm kiếm: Ăn-xong
Sau bao năm làm người dưng nước lã, bỗng nhiên mẹ tôi mang theo “bạn trai” đến làm phiền các con một cách khó hiểu.
Mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh, ấy vậy nhưng ở đời không ít người cứ có thú vui đứng ở ngoài bình phẩm về cuộc sống của người khác.
Mẹ tôi nhìn cô con dâu tương lai đang ngồi co rúm khóc lóc mà thở dài.
Khi cô thắc mắc về yêu cầu vô lý của mẹ bạn trai, anh bảo dù sao thì hai người cũng sẽ kết hôn, tài sản chung của hôn nhân nên chia cho nhau.
Sang đến ngày thứ 3, có lẽ đói quá, mẹ mới chịu mở cửa ra ăn cơm với cả nhà.
Cứ nghĩ mẹ làm giúp việc cho nhà giàu sẽ được nhàn hạ nhưng đến ăn bữa trưa nhà người ta mà tôi nghẹn họng nuốt không nổi miếng cơm.
Bữa ăn hàng ngày, mẹ đòi hỏi phải nấu đủ năm món và không ngày nào được giống ngày nào.
Mẹ tôi rơi vào tình cảnh này, tất cả là do lỗi của bà gây ra.
Piraha là một bộ tộc săn bắn hái lượm bản địa của người da đỏ Amazon ở Brazil, họ sống chủ yếu bên bờ sông Maici. Họ là nhóm nhỏ duy nhất còn sống sót của người Mura.
Đang mắt nhắm mắt mở vào bếp, giọng nói của bố chồng làm tôi tỉnh ngủ.
Một người phụ nữ sang trọng và hai vệ sĩ đi cùng với gương mặt rất đáng sợ. Bọn họ tiến đến ngay trước bàn của chúng tôi ngồi nói chuyện, trong khi tôi run rẩy chẳng thể gắp được đồ để ăn thì người yêu mặt tái mét núp dưới gầm bàn như một kẻ hèn nhát.
Tôi hỏi ý kiến mẹ thì bà bảo hủy cưới ngay và luôn không cần tiếc. Bạn trai lương 40 triệu mà ăn bữa cơm 4 triệu rưỡi cũng tiếc thì có nên níu kéo không?
Tôi và bạn trai đã tạm dừng cưới xin vì chuyến đi chơi bão táp.
Tôi thất thần cầm quyển tạp chí vào phòng đọc, từng dòng trải lòng của em đập vào mắt tôi nhức nhối. Xuất thân từ gia đình nghèo khó, em phải phụ bố mẹ đi bán trà đá vỉa hè để kiếm sống qua ngày, rồi bằng nghị lực của mình.
Thấy tôi bị bắt nạt, mẹ chồng đã một mình “đấu khẩu” với cả họ để bảo vệ con dâu
End of content
Không có tin nào tiếp theo