Tìm kiếm: Đau-lòng
Tôi nhìn chồng giận dữ đến mức gần như phát điên mà hoảng sợ tột độ.
Họ trò chuyện cùng nhau hàng giờ mỗi đêm, chỉ chat, không ai tò mò hay can thiệp quá sâu vào đời tư của nhau. Thế mới biết được tâm sự với "người lạ" thú vị thế nào...
Tôi không thể hiểu được suy nghĩ của mẹ và vợ mình. Hơn nữa, càng không biết nên giải quyết mọi chuyện thế nào cho ổn thỏa?
Tôi cứ nghĩ bố chồng làm chuyện xấu trong phòng mình nên mới lén lút như thế. Ngờ đâu...
Lúc còn yêu thì Hướng chẳng tiếc lời nịnh nọt khen vợ, nhưng khi hết tình cảm, anh dùng đủ lời lẽ để xúc phạm cô.
Cái cảm giác con gái mình nhưng lạnh nhạt với bố đẻ và yêu quý bố nuôi khiến tôi ngỡ ngàng đau nhói.
Tôi cầm tờ giấy A4 chi chít chữ mà cảm thấy tình cảm vợ chồng cũng nhẹ tênh như tờ giấy mỏng này.
Tôi đem chuyện trông thấy nói với chồng. Anh im lặng, hai mắt đỏ hoe rồi tiết lộ thêm một chuyện đau lòng khác.
Chị Mai không ngờ gặp lại chồng mình trong hoàn cảnh đấy, anh vẫn như xưa, duy chỉ có mái tóc là khác biệt.
Vừa bước vào căn nhà khang trang, nụ cười của Tuấn bỗng tắt ngấm khi nhìn thấy Mai đi từ trên tầng xuống.
Con trai chạy về, hụt hơi nói lại câu mà em dâu tôi nói trước mặt mọi người. Giận quá, tôi "chơi tới bến" luôn, ai mất mặt tự biết.
Vợ tôi xinh đẹp, trẻ trung, hiền lành, tốt tính... Nói chung, cô ấy sở hữu rất nhiều ưu điểm để trở thành người dâu thảo, vợ hiền. Ấy thế mà ngay đêm tân hôn tôi đã sốc nặng với những gì diễn ra.
Tôi lặng lẽ bước vào nhà, cố gắng không gây ra bất kỳ tiếng ồn nào. Nhưng vừa mở cửa bước vào nhà, nhìn cảnh tượng bên trong mà lòng tôi tan nát.
Chuyện không ai muốn đó đồn tới tai nhà vợ sắp cưới của tôi, họ lập tức hủy hôn không gả con gái cho tôi nữa. Mất 2 năm tôi mới lấy lại tinh thần để yêu và làm đám cưới với Khánh, vợ hiện tại của tôi bây giờ.
Tôi vừa hối hận vừa thấy tủi nhục trước những lời cay nghiệt của bố chồng.
End of content
Không có tin nào tiếp theo