Tìm kiếm: Đêm-tân-hôn
Ban đầu tôi cũng chỉ thấy hơi bí bách trong người nhưng vẫn không mảy may suy nghĩ gì vì ngoài chuyện đó, tình cảm giữa vợ chồng tôi vẫn rất tốt. Thế nhưng dần dà, tôi bắt đầu thấy khó chịu và nảy sinh những nghi ngờ về quá khứ của em.
Bị như vậy nhưng dì không nói với ai và cũng không dám trách chồng vì dì nghĩ có lẽ chỉ vì tình cảm người ấy dành cho mình quá nhiều. Song những tháng ngày sau đó, dì mới thấm được thế nào là cuộc sống bị bạo hành tình dục.
Hơn 2 năm yêu, anh giữ gìn cho tôi, không bao giờ đòi hỏi hay gạ gẫm. Tôi hạnh phúc vì nghĩ mình lấy được người đáng mặt đàn ông. Nhưng….
Đúng ngày đi hẹn hò với tình cũ, đen đủi thế nào tôi lại gặp đúng cô em chồng ở đó. Những tưởng kế hoạch của mình sẽ bại lộ, nào ngờ, tôi vẫn được cả nhà chồng hết mực yêu thương.
Ngày hạnh phúc cuối cùng cũng đến. Lúc được anh nắm tay đi vào lễ đường, trong tiếng vỗ tay chúc mừng của mọi người, tôi đã khóc trong hạnh phúc. Trước toàn thể hôn trường, anh nắm tay tôi, hứa sẽ yêu thương tôi suốt đời, không bao giờ khiến tôi phải rơi lệ. Thế nhưng.
Thế nhưng, mỗi lần nhìn thấy anh vuốt ve bụng bầu của tôi và thì thầm nói chuyện, trong tôi lại trào lên một thứ cảm giác tội lỗi vô cùng. Thậm chí, tôi cũng không biết được, đứa con tôi đang mang trong mình có phải là con của anh hay không.
Hoàng nóng lòng muốn có Nga nhưng lại luôn kiềm chế để dành cho đêm hai người chính thức nên vợ chồng. Chính điều này khiến nỗi sợ hãi trong Nga ngày càng lớn.
Trong lúc tôi tắm, chồng đứng bên ngoài ban công liên tục nói nựng, động viên ai đó. Anh dỗ dành, rồi thậm chí còn sắp khóc theo… Khi biết người gọi là ai, tôi đã quá sững sờ.
Trong cái đêm ngọt ngào nhất ấy, vừa cởi áo trên người vợ ra, có thời gian thảnh thơi nhìn ngắm vợ, tôi mới giật bắn mình khi nhìn thấy vết sẹo ấy….
Thằng bé thì mặt mày mệt mỏi song con dâu tôi lại luôn vui vẻ như không có chuyện gì xảy ra. Chẳng lẽ vợ chồng nó cãi nhau mà nó vẫn cố vui để không làm chúng tôi phải lo nghĩ? Hay, có lẽ nào cái Phương có gian tình nên con trai tôi mới vậy.
Sáng sớm hôm sau, vừa dọn dẹp xong đồ đạc, thay quần áo, anh đưa ra trước mặt tôi một tờ giấy dài tới vài trang đánh máy. Vừa mới đọc hết tờ đầu tiên, đầu óc tôi choáng váng. Tôi không thể nào hiểu nổi, đây gọi là vợ chồng, gọi là hôn nhân ư.
Mỗi ngày trôi qua với tôi đều là những tháng ngày hạnh phúc vì nghĩ mình sắp lấy được anh, người đàn ông tôi yêu thương và trân trọng.
Tên người bạn gái cũ của anh cứ đập vào mắt tôi. Mặc dù chồng nói tôi hãy quên điều đó đi, thế nhưng trong thâm tâm, tôi vẫn thấy một nỗi tủi hờn.
Những tưởng sẽ là một đêm tân hôn hạnh phúc, nào ngờ vừa mới bỏ khăn che mặt của vợ ra, người chồng đã tá hỏa đòi ly dị ngay lập tức.
Trước khi chàng và nàng vào phòng tân hôn, bố mẹ chàng kéo lại, bảo là muốn tiết lộ một bí mật nhỏ để chàng “có gì còn suy nghĩ”.
End of content
Không có tin nào tiếp theo