Tìm kiếm: Đồ-đạc
Tôi thấy lạ vì đây là lần đầu tiên vợ mua rượu về uống với chồng. Tôi sinh nghi nên khi mới uống với vợ chưa được bao nhiêu thì giả vờ say, ngã lăn ra ngủ.
Câu cầu cứu của con gái nhỏ khiến tôi thao thức, trăn trở cả đêm.
Sau khi gây ra sự việc khiến ô tô của tôi bị hư hỏng nặng, vợ chồng anh chị như muốn chối bỏ hoàn toàn trách nhiệm.
Các con tôi đâu có thiếu thốn tiền bạc, tại sao lại phải làm thế.
Bố mẹ tôi không biết làm thế nào, đành họp gia đình để bàn bạc phương án giúp đỡ con gái.
Tôi không ngờ, mẹ vợ lại đối xử với con gái ruột của bà như thế?
Tôi nhìn mẹ ấm ức, nước mắt chảy mà vừa thương vừa giận.
Tôi hỏi thăm thì chồng đáp một câu khiến tôi giật mình: “Sáng nay bà về quê sớm rồi!”.
Vợ chồng tôi đang sống nhờ ở nhà anh trai. Vốn dĩ đây là nhà của bố mẹ nhưng ông bà đều đã qua đời trong một vụ tai nạn giao thông mà không kịp lập di chúc hay trăn trối điều gì. Phận con gái, tôi cũng nghĩ mình sẽ không tranh giành đất đai với anh trai bởi anh ấy có trách nhiệm thờ cúng tổ tiên, bố mẹ.
Tôi thật tình chẳng thể yêu thương nổi chính vợ mình. Cô ấy là kiểu người thế nào, tôi cũng chẳng hiểu nữa.
Tôi chẳng còn hi vọng gì ở chồng nữa.
Sau ngày chồng mất khoảng 1 tháng, điện thoại của chồng bỗng đổ chuông. Đó là cuộc gọi từ công ty bất động sản, họ thông báo giao căn họ chung cư gần 4 tỷ đã hoàn thành. Tôi vừa ngỡ ngàng vừa vui mừng, chẳng lẽ bao lâu nay chồng làm ăn lời lãi nên mua nhà làm quà tặng mẹ con tôi.
Mặc kệ cả gia đình xúm vào chửi bới, em dâu tôi vẫn gác chân lên ghế ngồi xem tivi như thể nó không phải kẻ gây ra chuyện!
Việc bắt vợ con về nhà nội sống chỉ là âm mưu của chồng để đạt được mục đích lớn hơn.
Bản thân đang bụng mang dạ chửa, thương chồng nên tôi muốn bồi bổ cho anh, vậy mà….
End of content
Không có tin nào tiếp theo