Tìm kiếm: đi-khám
Đến một ngày khi không còn chịu nổi nữa, tôi dọn đồ bỏ đi. Tôi chỉ để lại đơn ly hôn đã ký và kết quả khám bệnh của mình.
Hóa ra đây chính là thứ thuốc mẹ tôi đã âm thầm đưa vợ đi hốt và bắt cô ấy phải uống hàng ngày.
Tôi chết điếng khi nhận món đồ này từ chồng cũ, sốc hơn nữa khi tận tai nghe lời thú nhận của chồng mới.
Bây giờ tôi sống trong nhà chồng áp lực tứ phía, tình cảm vợ chồng rạn nứt, mẹ chồng đay nghiến, chỉ có con nhỏ làm chỗ dựa.
Hùng hoảng loạn ôm thấy vợ, anh cũng đau đớn vô cùng. Phải mất mấy tháng thì sức khỏe của Kiều mới bình phục. Nhưng Hùng cũng thấy rõ vợ không còn như trước nữa, Kiều im lặng, ít cười nói hơn.
Sống với mẹ chồng thực sự đã dạy tôi "ý nghĩa của việc tiết kiệm".
Khi đến nhà Yến, tôi đứng chết trân trước cửa khi thấy Yến đang ở cùng với Huân, cậu bạn thân của tôi trong nhà. Giữa họ rốt cuộc là quan hệ gì.
Tôi hả dạ lắm, nhưng tôi không như cô ta, không muốn gây khó dễ cho ai. Điều tôi cần làm bây giờ là chăm sóc gia đình mình và sống thật hạnh phúc, chỉ thế thôi.
Tôi như bị rơi xuống địa ngục. Sao có thể như vậy chứ, rõ ràng lần đầu tiên chúng tôi gần gũi em vẫn còn là con gái mà? Nhưng kết luận của bác sĩ chắc chắn không sai được, trừ khi là em đã lừa tôi.
Hôm thứ 3 thì chồng em gọi em dậy nấu ăn để anh đi làm, em vâng vâng rồi lại ngủ thiếp đi lúc nào không biết.
Cô ấy rất thích chồng quan tâm, chăm sóc, nhưng khổ một nỗi, muốn tôi kiếm nhiều tiền thì cô ấy phải chấp nhận thiệt thòi. Đằng này lần nào tôi đi công tác, vợ cũng hờn ghen vô cớ.
“Thật ra anh không cần phải tới thăm em đâu. Nhưng có một bí mật em nhất định phải nói với anh, em đã giấu nó nhiều năm lắm rồi”.
Không hiểu sao lúc đó tôi lại khóc, chắc vì thương mình mà cũng thương lấy người phụ nữ trước mặt.
Tôi vừa bất ngờ vừa hoang mang, vội vã chạy ngược đến phiên tòa để rút đơn ly hôn.
Lắng tai nghe hết những điều vợ tự thì thầm nội dung câu thần chú mà tôi giận run hết cả người.
End of content
Không có tin nào tiếp theo