Tìm kiếm: đích-tôn
Suốt mấy ngày mẹ đẻ tôi ở lại chăm con cháu, mẹ chồng chỉ nấu toàn các món rau, con trai nói thì bà bảo: "Lợn giờ đắt hơn vàng, chịu khó ăn rau đi".
Vậy mà em làm tôi chết điếng khi em vừa rời nhà được hai hôm tôi lại bắt gặp vợ mình được một người đàn ông trẻ ôm eo vào nhận phòng trong khách sạn không xa nhà tôi bao nhiêu khi tôi đang tháp tùng sếp tiếp đối tác tại đó.
“Ngày vui ngắn chẳng tày gang”, ông chồng già, giàu có hiền lành của tôi đã phát hiện ra tôi dùng tiền kinh doanh của shop để bao “phi công trẻ”. Chồng tôi không nhiều lời mà lẳng lặng kí sẵn đơn li hôn đồng thời gọi người đến buộc tôi làm giấy sang nhượng lại cả hai shop mĩ phẩm….
Có 500.000 đồng tiền đóng để nuôi con mỗi tháng, anh ta còn trốn, nhưng mỗi lần đón con, anh ta luôn miệng chê bai tôi nuôi con không tốt, rằng không cho nó ăn hay sao mà gầy gò thế này, sao quần áo cũ mèm thế này….
Chỉ vì hiểu lầm, vợ nhất quyết không nghe tôi giải thích. 3 năm liền, chúng tôi sống như người dưng nước lã.
Mọi sự cứ trùng hợp thời điểm với nhau đến một cách khó tin. Thế nhưng không xác minh hẳn được chuyện gì nên tôi cũng cứ thế để chuyện căn nhà chìm vào quên lãng. Cho đến ngày tôi tình cờ bắt gặp cô osin kia với cái bụng to tướng đang nói chuyện với mẹ chồng tôi trong phòng khách.
"Hồi em sinh con được gần 1 tuổi ông bà đã giục đẻ tiếp. Mẹ chồng thậm chí còn bảo rằng đẻ đứa đầu đã khó, đẻ tiếp chắc gì còn được rồi mát mẻ cho rằng nhắm chừng không sinh nổi thì để bà kiếm mối khác cho chồng em", cô vợ tâm sự.
Tôi gặng hỏi mãi, cuối cùng anh cũng chịu thú nhận lý do vì sao mẹ anh không đồng ý tôi và anh... giờ tôi thật sự không biết làm sao nữa.
Dù có hai con gái, nhưng ông bà ngoại chẳng bao giờ buồn khi Tết đến, bởi cha tôi luôn quan tâm nhà vợ bằng những hành động chu đáo, ấm áp.
Tôi cứ tưởng rằng anh không hề hay biết gì cả, hóa ra tôi nhầm, ngay từ đâu tôi đã tự một mình đóng kịch, một mình xem.
Tôi nghe mẹ nói mà cay đắng, tôi không nỡ, bởi tận sâu trong lòng tôi thương bà không kém gì mẹ đẻ của tôi.
Tôi cảm thấy mệt mỏi vô cùng, mẹ chồng vốn đã chẳng ưa tôi, nay bà lại được đà làm khổ tôi. Tôi thật sự không biết nên làm sao bây giờ nữa.
Tôi ứa nước mắt nhìn con, trong lòng dâng lên nỗi xót xa vô cùng, vô tận.
Sau lần này thì Tuấn chừa, giờ anh mới hiểu tại sao cô ta cặp ngay với gã đàn ông khác và không cần anh chịu trách nhiệm làm bố đứa trẻ trong bụng nữa.
Vẫn biết rằng con gái và con dâu chẳng thể nào như nhau được nhưng giá như các bà mẹ công bằng hơn 1 chút, tâm lý hơn 1 chút.
End of content
Không có tin nào tiếp theo