Tìm kiếm: Ở-rể
Tôi là công nhân viên một nhà máy, công việc nhàn nhưng thường xuyên bị điều đến kho ở các tỉnh xa. Được đồng nghiệp giới thiệu, tôi làm quen rồi lấy vợ tôi bây giờ. Cô ấy là con trong gia đình có 3 chị em, nhà ở Hà Nội.
May thay, chưa đầy 4 tháng sau, bố chị Dina đã đồng ý cho hai người cưới nhau.
Sau đám cưới, bố mẹ em gợi ý cho hai đứa mảnh đất gần ngay cạnh nhà để xây lên ở riêng nhưng mẹ chồng em không cho bắt chúng em về sống chung.
Khi nhóm thanh niên kia về rồi, chồng tôi mới run rẩy bước từ trong phòng ra.
Thì ra không phải vì uống rượu say bố vợ nói linh tinh mà là trong tư tưởng, ông luôn chán ghét tôi nhưng vì con gái mà cố nín nhịn. Không thể ngồi nghe bố vợ nhục mạ thêm, tôi ném cốc rượu xuống nền nhà vỡ tan khiến cả nhà xanh mặt.
Khi gặp chuyện mới biết vợ tôi và em dâu cũng chẳng ai hiền, các bà thật đáng sợ, tôi đứng giữa can ngăn mệt bở hơi tai.
Tại sao chồng tôi lại tự ý đưa ra quyết định mà không hề hỏi qua ý kiến của vợ.
Thông thường, những người phải đi ở rể có xuất thân nghèo khổ, buộc phải đi ở rể cho những quan lại hay thương gia giàu có nên rất bị coi thường.
Lúc biết tin vợ tôi về quê chăm mẹ, các anh chị cảm thấy rất thoải mái bớt đi nỗi lo mẹ già ở quê để tiếp tục công việc kiếm tiền.
Hóa ra, người chồng ở bên cạnh cô và gia đình gần 10 năm qua lại có động cơ thật sự không trong sáng.
Từng lời chồng nói chẳng khác nào đã quyết định và ép buộc tôi phải làm theo ý định điên rồ của anh.
Mỗi khi tôi muốn hạ giá thì chồng lại lầm lì mặt mũi và tuyên bố 1 câu: "Không bán dưới 4 tỷ".
Ăn xong bát bún ốc, tôi quyết định tha thứ cho vợ, từ từ dạy lại cô ấy vậy.
Nghe rõ mồn một tiếng phụ nữ ở đầu giây bên kia mà chồng vẫn chối bay chối biến, mãi tới khi tôi khóc lóc om sòm anh mới khai ra sự thật.
Chồng em chấp nhận ở rể nhưng với một điều kiện mà mẹ em không thể chấp nhận.
End of content
Không có tin nào tiếp theo