Tìm kiếm: ở-nhà-trông-con
"Chồng đi làm không đưa tiền nuôi con, đòi quản lý cả tiền đi làm của vợ. Lương của vợ thì phải chi tiêu hết các khoản, tiền của chồng giữ để mua nhà. Mà có mua nhà hay không mình cũng không biết", người vợ đau khổ kể.
Đúng cái đêm kỷ niệm ngày cưới ấy, lúc dậy cho con bú và đi ngang qua phòng mẹ chồng, qua cánh cửa khép hờ, tôi thấy chồng đang ở trong phòng bà.
"Sau em đơn phương gửi đơn ra tòa. Lúc đó anh ta mới đành chịu. 3 tháng sau thủ tục ly hôn được tòa giải quyết xong xuôi. Con theo em, nhà chia đôi, tài sản trong nhà cũng thế...", người vợ kể.
Thế là mẹ chồng tôi lãnh trọn cú đấm trời giáng từ cậu con trai yêu quý. Bà ôm mặt thét lạc cả giọng, lúc bỏ tay ra thì máu từ mũi đã chảy ra giàn giụa. Tôi đoán chắc bà bị dập mũi rồi chứ chẳng đùa.
Trong lòng tôi lúc ấy vừa bất ngờ vừa hoảng hốt song cũng có phần vui mừng. Tôi suy nghĩ thật nhanh và quyết định lao vào tòa án rút đơn.
"Sau em đơn phương gửi đơn ra tòa. Lúc đó anh ta mới đành chịu. 3 tháng sau thủ tục ly hôn được tòa giải quyết xong xuôi. Con theo em, nhà chia đôi, tài sản trong nhà cũng thế...", người vợ kể.
Minh đưa cho mẹ chồng tờ giấy rồi lên phòng thu dọn quần áo thì bà lập tức chạy theo kéo tay cô lại, thái độ niềm nở thân thiện khác hẳn mấy phút trước.
Mẹ chồng xuýt xoa thương xót con gái, bảo cứ ở nhà với mẹ không việc gì phải sợ. Đợi chồng Thảo đi công tác về, bà sẽ nói chuyện rõ ràng với con rể.
Tôi bắt vợ về ngay lập tức, tôi có để cho cô ấy thiếu thốn đâu cơ chứ. Nhưng vợ gằn giọng: "Nếu anh không muốn tôi phải vào bệnh viện tâm thần thì cứ để yên cho tôi quét rác!".
Tôi đang định chạy đến giúp Huệ xách túi hành lý, không ngờ chồng tôi chỉ cho hai đứa trẻ con vào nhà còn chặn em chồng lại.
1 tuần trôi qua, bỗng dưng mẹ chồng gọi điện hỏi thăm tình hình, bà còn cứ tưởng Thương vẫn nghỉ ở nhà chăm con, cô cũng chẳng ngần ngại mà kể là nhờ bà hàng xóm rồi.
Không biết làm tóc đẹp thế nào, chỉ thấy hóa chất đầy đầu, chưa kể chị dâu tôi còn đang cho con bú.
Sáng hôm ấy trước khi đi làm, chồng bảo tôi ở nhà thì tranh thủ đưa con ra ngân hàng gửi cho mỗi bà dưới quê 2 triệu để tẩm bổ.
Năm 2000, khi 18 tuổi tròn, Hồng Diễm trượt đại học nên định đi làm nhân viên bán quần áo, nhưng rồi một mẩu tin tuyển người mẫu bé bằng bao diêm trên báo đã khiến đời cô rẽ hướng khác.
Mỗi khi mệt mỏi, mẹ tôi đều nhờ con rể đưa đi khám bệnh. Lần này cũng không ngoại lệ nhưng trước khi đi, anh nói một câu khiến tôi uất nghẹn tận cổ.
End of content
Không có tin nào tiếp theo