Tìm kiếm: ở-quê
Hóa ra có quá nhiều lý do đẩy chúng ta đến đỉnh điểm của nỗi đau và sự tuyệt vọng, để rồi như 'giọt nước tràn ly', ly hôn là điều không thể tránh khỏi.
Nói rồi cô ta ngáp ngắn ngáp dài còn Nga thì bàng hoàng khi biết chồng ngoại tình. Nếu cô không lên bất chợt chắc chắn đã không biết được sự thật đau đớn này.
Đêm thứ 2, rồi đêm thứ 3 vẫn là đúng 12 giờ thì nghe câu nói đó vọng ra, mẹ chồng bắt đầu nghi ngờ. Đến đêm hôm sau, bà chờ sẵn ngoài cửa, vừa nghe con dâu gọi chồng thì từ ngoài đạp cửa xông vào vơi cây gậy trên tay.
Mẹ chồng luôn chèn ép, còn cấm cản con dâu về ngoại vào dịp nghỉ lễ.
Tôi nói thế có gì sai, vậy mà vợ khóc lóc. Cô ấy nói tôi không tâm lý, không hiểu phụ nữ kể cả lúc lên bàn sinh cũng phải lộng lẫy. Rồi cô ấy dằn dỗi bắt xe về ngoại nói không cần tôi lo nữa.
Cơn ghen trong tôi cuồn cuộn, muốn bắt tận tay chồng ngoại tình nên dù có phải đến đó tôi cũng lấy hết can đảm mà đi.
Đa phần người Việt Nam đều sẽ đặt tên theo thứ tự, họ trước, tên đệm ở giữa và tên gọi chính thức ở cuối cùng. Thế nhưng, ở làng So, xã Cộng Hòa, huyện Quốc Oai, TP Hà Nội thì không như vậy. Người dân làng này có cách đặt họ tên khác biệt hoàn toàn.
Tôi vội chạy lại ôm chồng, mong anh ấy sẽ bình tĩnh lại. Điều làm tôi kinh ngạc đó là đám cho vay nặng lãi lại cúi đầu chào ba mẹ chồng tôi rồi im lặng rời đi, rốt cuộc chuyện này là sao.
Thái độ của bà ghét bỏ ra mặt chứ không phải kiểu nói cho có. Phải đến khi chồng tôi bảo: “Dù không thích nhưng mẹ cứ nhận lấy đi, tấm lòng của vợ con đấy!”. Lúc này bà mới miễn cưỡng nhận quà.
Tôi và anh yêu nhau đã bốn năm. Tôi cảm thấy rung động thực sự vì vẻ ngoài trải đời của anh. Anh biết nắm bắt tâm lý bạn gái, hết mực yêu chiều chăm sóc người yêu. Hai đứa đều chắc chắn đi đến đám cưới nên đã dọn về ở với nhau được hơn 1 năm.
Sao anh lại đi lúc này? Em sắp sinh đến nơi rồi, bố mẹ ở quê thì đau ốm đều không lên được, mình em ở nhà biết làm sao đây.
Hóa ra bác Phượng là mẹ chồng của tôi. Trước đây, mẹ chồng bỏ rơi chồng tôi, giờ bà rất hối hận muốn quay về nhận lại con và cháu nhưng chồng tôi không chấp nhận.
Nếu là ngày xưa, chị có thể thua nhưng bây giờ có thể nói là ăn đứt. Nhìn ả ta một lượt từ trên xuống dưới, chị nói với giọng sắc lạnh.
Tôi nghe vợ nói thế mà thấy chua chát xót xa, đau lòng vô cùng. Tôi từng có vợ con, gia đình ấm cúng nhưng lại không biết giữ lấy. Giờ tôi hối hận lắm, tôi phải làm sao đây.
Cứ tưởng được nương tựa con cháu lúc tuổi già, tôi giờ đây khóc vì buồn.
End of content
Không có tin nào tiếp theo