Tìm kiếm: ở-quê
Nghe giọng bất cần trơ trẽn của chồng cũ, tôi bật cười chua xót nghĩ gã đàn ông này đến chết cũng không chịu đổi nết.
Trong suốt chiều dài lịch sử cổ đại Trung Quốc có rất nhiều Thái Thượng Hoàng nhưng không phải ai sau khi nhường ngôi cũng có thể sống sung sướng đến cuối đời.
Tôi sụp đổ, không ngờ bản thân lại trở thành "con cờ" trong tay mẹ chồng cũ.
Tôi không cố ý trả thù nhưng ông trời lại cho tôi cơ hội để được nhìn chồng cũ lụn bại.
Tôi thực sự đau đầu không biết giải quyết thế nào với người giúp việc của gia đình mình nữa…
Vào dịp mừng thọ 100 tuổi của cụ nội, bố và các bác tôi đã bàn nhau mua tặng cụ một cỗ quan tài bằng gỗ lim và đặt ngay ngắn ở góc nhà.
Ôi trời ơi, vừa nghe đến đó thì đến phiên tôi là người "tăng xông". Để rồi mỗi người vài câu thì tôi đã tường tận câu chuyện.
Tôi cầm vật ấy lên, ngắm nghía cẩn thận mà nước mắt cứ chảy dài.
Cô ấy nói: "Cảm ơn anh đã nuôi con tôi suốt những năm qua, bây giờ tôi về để đón con đi".
Tôi bị chồng mắng phung phí ngay chỗ đông người chỉ vì cái áo. Quá ức chế, tôi đưa ngay tin nhắn mới được ngân hàng gửi đến lúc chiều cho anh xem.
Bà đòi về quê và không trở lại đây nữa. Chồng tôi thấy thế nên quát tôi vài câu rồi đuổi theo giữ mẹ lại.
Quyết định gắn bó với người chồng từng có cô vợ cũ ghê gớm, đáo để, tôi hiểu mình không thể nhún nhường, nếu không ả sẽ trèo lên đầu lên cổ chúng tôi mất.
Mẹ chồng gặp tôi khóc lóc, mắng mỏ, oán trách một hồi. Tôi khó xử quá, bảo chồng bình tĩnh lại, đừng đuổi em chồng đi nhưng anh ấy không nghe.
Chị về chăm mẹ tôi được 1 tuần thì anh trai cũng về chơi. Nửa đêm dậy lấy nước cho mẹ, tôi đi ngang qua phòng anh chị, chợt nghe được cuộc nói chuyện của 2 vợ chồng họ.
Mẹ chồng em thật quá đáng. Đáng lẽ bà phải thấy biết ơn chứ không phải trách móc con dâu như thế này.
End of content
Không có tin nào tiếp theo