Tìm kiếm: em-à
Lúc tôi và gia đình anh đang trò chuyện vui vẻ thì chị giúp việc đi từ trong bếp ra. Khi nhìn thấy bộ đồ trên người chị ấy, tôi chết sững. Tôi chỉ muốn bỏ mặt anh và quay về ngay lập tức.
10 giờ đêm, tôi buồn ngủ trĩu mắt mà vẫn phải nghe các bà hát hò cười đùa.
10 giờ đêm, tôi buồn ngủ trĩu mắt mà vẫn phải nghe các bà hát hò cười đùa.
Sáng hôm sau cô còn chúc chồng đi vui vẻ. Sáng anh đi, tối muộn cũng không thấy gọi điện về, xưa nay không bao giờ như thế. Đợi các con ngủ Lan gọi cho chồng.
Hóa ra có quá nhiều lý do đẩy chúng ta đến đỉnh điểm của nỗi đau và sự tuyệt vọng, để rồi như 'giọt nước tràn ly', ly hôn là điều không thể tránh khỏi.
Biết chuyện mẹ làm với cô vợ cũ, bố tôi chẳng ý kiến gì mà chỉ tủm tỉm cười.
Cách nói chuyện của em chồng làm tôi tức sôi máu, đang sẵn bực mình, tôi giang tay tát em chồng một phát vào mặt.
Nghe xong lời tôi nói, chồng tôi mới ngớ người ra, xin lỗi tôi rối rít, rồi quay sang trách mắng em gái mình.
Chả hiểu cô em dâu này học ăn học nói học đâu cái thói vô duyên thế không biết nữa?!?
Ngày hôm sau khi mở cửa phòng người mẹ không khỏi bất ngờ trước cảnh tượng bên trong.
Trong lòng tôi cứ ám ảnh một cảm giác rằng tôi đã từng gặp cô bé ở đâu đó. Tôi nói với chồng, nhưng ông ấy chỉ cười xòa, cho rằng có thể là sự trùng hợp.
Dù em đang tức điên lên nhưng vẫn cố gắng giữ chút lý trí còn sót lại. Em dắt hai con sang nhà ngoại chơi, em phải nói chuyện ra ngô ra khoai với chồng. Đến khi chồng vừa về tới cửa nhà, em cầm chai dung dịch kia, lao nhanh ra tra hỏi chồng.
Người đàn bà có chồng ngoại tình như bị vây hãm trong một chiếc lồng. Nỗi đau vây bọc chị, sự hờn ghen tủi nhục cuốn lấy chị. Tự chị có thể thoát ra được nhưng vì con chị vẫn cố chịu đựng, chấp nhận cho con tròn hạnh phúc.
Tình cảm của Hùng càng chân thành thì tôi càng bị thuyết phục. Khi tôi xác định tiến tới quan hệ lâu dài với bạn trai thì tôi chủ động gửi quà, gọi điện hỏi han gia đình anh. Trong điện thoại, mẹ anh nói chuyện lịch sự, niềm nở với tôi. Bác ấy luôn nói thích những món quà tôi tặng, tôi cũng thấy yên lòng.
Tôi tên Dương, năm nay tôi 42 tuổi, có một người em trai nhỏ hơn tôi 8 tuổi tên Khải. Từ lúc tôi còn rất nhỏ, bố mẹ tôi đã bắt đầu buôn bán rau củ quả. Ngày đó bố mẹ tôi chủ yếu bán hàng ở chợ, thế nên hôm nào cũng không quản gió mưa đi làm, tuy rằng vất vả nhưng kiếm tiền khá nhanh.
End of content
Không có tin nào tiếp theo