Tìm kiếm: không-đánh-ghen
Có đêm nằm bên tôi, anh cứ ôm khư cái điện thoại chờ tin nhắn của vợ. Đợi tôi ngủ anh còn nhắn tin cho chị ấy xin tha thứ, mong làm lại từ đầu.
Miệng anh thề thốt sẽ chia tay với bồ, thế nhưng ngựa quen đường cũ, ngay tháng sau anh đã cặp với người khác rồi. Tuyệt vọng, tôi làm đơn ra tòa, anh lại quyết không ký.
Tôi bình tĩnh đạp cửa nhà tắm, túm tóc lôi tình địch ra. Nhìn cô ta ướt nhẹp thảm hại, quấn khăn tắm xộc xệch quỳ trên đất, lại còn ăn liên hoàn tát từ 3 đứa bạn 'lực điền' của tôi, đúng là không còn gì đáng thương hơn.
Anh đã muốn đi thì em không bao giờ níu giữ! Chỉ tiếc những năm tháng thanh xuân, tiếc khoảng thời gian làm vợ em đã vắt kiệt sức mình để hi sinh mà chẳng nhận lại được điều gì.
Em quyết định sẽ ly thân để dằn mặt lão. Nói chung em cũng không thuộc dạng lãng mạn mộng mơ gì. Trong cuộc sống hôn nhân em không đòi hỏi chồng phải hoàn hảo nhưng.
Bởi nhiều khi giật tóc tát tai đâu chắc đã giải quyết được vấn đề thậm chí còn phản tác dụng nếu gặp phải gã chồng vũ phu, không biết suy nghĩ.
Trong lúc tôi đau khổ nhất, mẹ chồng tôi đã mắng chồng tôi: "Mày ôm con đó còn nó thì ôm con mày".
Tới khi khóc chán khóc chê thì Linh bỗng dưng nảy ra ý định vô cùng hay. Cô gói ghém lại cẩn thận món hàng mà cô bồ gửi cho mình rồi ra bưu điện dặn 7h tối họ ship đến cho mình.
Mẹ bảo đố kị khiến người ta trở nên hèn mọn. Thế nên mẹ tôi chẳng muốn quan tâm đến những chiêu trò của chồng và người cũ.
Tôi cứ tưởng lời uy hiếp của mình đủ sức nặng, sẽ khiến nhân tình của chồng tôi phải run rẩy sợ hãi. Ngờ đâu tôi phải bất lực và choáng váng trở về.
Tổn thương chồng chất dần tạo thành oán hận khôn nguôi trong lòng tôi. Tôi biết mình không thể tha thứ cho chồng phản bội, mà còn phải trả thù anh ta….
Bỗng chị ngồi bệt xuống ghế khóc nức nở. Anh vội ôm chặt chị vào lòng và hứa sẽ không bao giờ để xảy ra những chuyện như thế này nữa. Chị có nên tha thứ để anh có cơ hội quay trở về bên mẹ con chị hay không.
Nhìn gương mặt sửng sốt của chồng tôi hiểu mình đã thắng. Sống với nhau hai chục năm, hơn ai hết tôi hiểu tính chồng.
Chị òa khóc, anh rối bời nên bỏ đi. Chẳng thể an ủi chị được, còn chị lúc này mới nhận ra.
Hôm ấy, biết chồng hẹn bồ ra khách sạn gần công ty để làm vài nháy, Trinh giả vờ lảng vảng quanh đó. Thấy bồ và chồng đang bước tới, Trinh tảng lờ quay sang mua hoa ở gánh hàng rong. Tuấn run rẩy nhìn vợ thì bỗng nhiên thấy cô cúi mặt quay đi.
End of content
Không có tin nào tiếp theo