Tìm kiếm: đi-viện
DNVN - Ngay khi nghe tin mẹ chồng bị đột quỵ, tôi không ngần ngại gác lại mọi việc, hối hả về quê. Trong tâm trí, tôi chỉ nghĩ đến việc chăm sóc bà để gây ấn tượng và đảm bảo vị trí trong danh sách thừa kế. Nhưng mọi thứ đã không diễn ra như tôi mong đợi.
DNVN - Bà từ tốn xin phép thưa toà, rồi quay sang nắm chặt tay tôi, giọng dõng dạc: "Tất cả tài sản của mẹ, mẹ để lại hết cho con."
DNVN - Ngân cảm giác lạnh người, tim đập thình thịch khi nghe mấy người hàng xóm cất giọng mỉa mai cô ngay tại cổng nhà chồng: “Chẳng mấy ai sướng như dâu nhà chị Hoa, chỉ việc ngồi nhà ăn với đẻ, chẳng lo nghĩ gì.” Sững sờ và lúng túng, cô đỏ mặt, cúi đầu không biết phản ứng ra sao.
Bà hầm cho con dâu một nồi canh hầm thật ngon. Vậy mà đêm đó vừa ăn bát canh hầm của bà con dâu lại đau bụng phải vào viện cấp cứu.
Vợ chồng anh cả nhiều tiền, nhiều đất, vậy mà còn tham chút đất ở quê.
Lúc đầu tôi cứ tưởng mẹ yếu quá, nói mê nên hỏi đi hỏi lại. Thế nhưng mẹ vẫn khẳng định tôi không phải do bà sinh ra.
2 vợ chồng cùng làm công nhân, kinh tế không có, chú dì ấy phải đi vay mượn đủ kiểu mới có đủ chi phí. Thương em quá, tôi vào tủ lấy 10 triệu cho để đỡ một phần chi phí ăn uống, đi lại trong thời gian ở viện.
Thủy nghe bung biêng trong đầu, những cú đánh và lời chửi rủa vẫn chưa ngừng lại. Thủy là người bị cướp chồng cơ mà, sao Thủy lại là kẻ đi cướp chồng người khác cơ chứ?
DNVN - Khi sự thật phơi bày, tôi vừa đau xót vừa trách móc chồng, không biết phải đối diện với cảm xúc của mình như thế nào.
Lần này, mẹ chồng tôi không muốn nhìn mặt thông gia nữa. Bà yêu cầu tôi phải đáp ứng điều kiện của mình thì mới chịu lên chăm cháu tiếp.
Thấy cuốn sổ tiết kiệm, tôi chẳng những không mừng mà còn giận tái mặt vì sự độc ác của chồng.
Duy còn nhớ ngày đầu mới cưới, vợ chồng Duy sống rất hạnh phúc. Lúc rảnh rỗi Duy thường đưa Mai đi dạo phố, hoặc đi dưới trời mưa phùn, cảm giác thật là thú vị.
Bao năm qua, tôi nhịn Lưu nhiều rồi dù anh rất vô trách nhiệm. Thế nhưng, lần này con đang ốm, chồng vẫn chỉ chăm chăm lo ôm tiền về quê thì quả thật quá sức chịu đựng.
Khi mở món quà của em chồng, tôi đã rất bất ngờ.
Ngày nào cũng vậy, tôi đều tăng ca đến tối muộn mới về nhà. Đêm qua, tôi về nhà vào lúc 11 giờ khuya và đau lòng khi thấy chồng đang bế con trai đi đi lại lại trong phòng khách.
End of content
Không có tin nào tiếp theo