Tìm kiếm: đưa-con-về-nhà-ngoại
Tôi ở Nam Định lấy chồng Hà Nội, chúng tôi cưới đầu năm ngoái và giờ mới sinh con trai được hơn 1 tháng. Mẹ chồng tôi nổi tiếng là khó tính, ngay từ những ngày đầu anh dẫn tôi về ra mắt, mẹ đã tỏ ý khó chịu, không ưng ra mặt. Sau rồi chồng tôi thuyết phục nhiều, mẹ mới miễn cưỡng đồng ý. Vậy là đám cưới được diễn ra sau vài tuần chuẩn bị.
Tất cả là do lỗi ở cô mà vợ chồng tôi bị tan nát gia đình. Vợ chồng cô ly hôn rồi về ngủ phòng này làm chúng tôi vạ lây.
Tối ấy về nhà, nhìn sổ hồng mẹ chồng trao cho mình, tôi thấy có lỗi với bà quá. Bà đã kỳ vọng và yêu thương tôi biết bao nhiêu.
Trong thời gian tôi mang bầu, chồng tôi không may bị tai nạn phải vào bệnh viện, chạy chữa tốn rất nhiều tiền. Trong lúc tôi chạy vạy khắp nơi để lo tiền thì mẹ chồng tôi giả vờ không biết đến hoàn cảnh của con trai.
Bố mẹ tôi nỗi đau mất con chưa nguôi ngoai thì lại thêm nỗi buồn vì con dâu thái quá.
Nghe thì thật nực cười, nhưng hóa ra bấy lâu nay tôi như con rối ngu ngốc trong tay hai con người đó.
Chồng cấm cản không cho vợ về quê ngoại sau khi sinh con, nhưng rồi bỗng dưng thay đổi quyết định cho đi, còn đưa thêm tiền.
Say quá nên tôi có nôn ọe ra sàn nhà, bình thường thì vợ đều dọn dẹp đâu ra đấy.
Tôi đến nhà Hiếu ra mắt trong sự chào đón hồ hởi của gia đình anh. Bố mẹ Hiếu rất vui tính và quý khách, chị gái anh cuối tuần cũng đưa con về nhà ngoại chơi.
Tôi sốc đến mức đứng hình, bối rối không biết phải làm gì nên cứ đứng nhìn vai chồng rung lên.
Nếu như ly hôn hoặc đem con ra ở riêng, một mình tôi có thể đem lại hạnh phúc cho con tôi.
Trước kia, mẹ chồng và mẹ đẻ tôi rất thân thiết, hai bên tuy không thường đến chơi nhà nhau được nhưng cũng hay gọi video ríu rít trò chuyện. Song từ ngày tôi sinh con gái đầu lòng thì mọi thứ thay đổi hoàn toàn.
"Tới tối, cả nhà vừa ngồi vào mâm cơm, bà thở dài bảo con trai: 'Sáng mai mày đưa mẹ ra bến bắt xe về sớm...'", người vợ kể.
Mẹ tôi nhìn chị dâu, hỏi chị tin mừng gì? Chị liền đưa ra phiếu siêu âm thai cho mẹ tôi xem, bảo rằng chị đã mang thai được 7 tuần.
Cứ nhìn thấy chồng cười nói vui vẻ trước mặt, tôi lại thấy chua xót. Tất cả những gì đang diễn ra giống như một vở kịch gượng gạo, trông thì đẹp mã nhưng cái lõi lại mục rỗng. Tôi nghĩ dù có cố mở lòng thế nào cũng chẳng thể hàn gắn được nó nữa. Thật sự là tôi đã không còn cảm giác yêu chồng nữa.
End of content
Không có tin nào tiếp theo