Tỷ phú Trần Đình Long: 'Tôi chẳng biết mình có bao nhiêu tiền'
Chia sẻ với PV sau khi được Forbes công nhận là tỷ phú USD với 1,3 tỷ USD tài sản, ông Trần Đình Long - Chủ tịch HĐQT Tập đoàn Hòa Phát, thú nhận đã lâu không làm việc để vì mục tiêu kiếm một con số cụ thể bao nhiêu tiền trong ngày.
- Ông và gia đình nói chuyện gì với nhau khi biết mình có tên trong danh sách tỷ phú USD 2018 vừa được Forbes công bố?
Gia đình tôi không ai nhắc gì đến danh hiệu này bởi kể cả bản thân tôi cũng thấy rất bình thường. Còn với công ty, có hay không danh hiệu đó thì ở Hòa Phát mọi thứ vẫn vận hành như thế thôi.
Niềm vui lớn hơn với tôi là trong thông tin công bố của tổ chức này có anh Trần Bá Dương – Chủ tịch Công ty cổ phần Ôtô Trường Hải và tôi, là đại diện cho 2 doanh nghiệp sản xuất công nghiệp. Với những nước có nền công nghiệp mới như Việt Nam thì sớm muộn cũng xuất hiện tỷ phú USD thuộc lĩnh vực này.
- Ông nghĩ gì về con số tài sản 1,3 tỷ USD của mình mà Forbes vừa công bố?
Thực ra hàng ngày, khi làm việc tôi có nghĩ đến tiền đâu nên còn chẳng biết là mình có bao nhiêu tiền. Chắc chẳng phải riêng tôi, mà nhiều người cũng thế. Khi mình làm đến mức độ nào đó thì không phải để tìm ra con số cụ thể hằng ngày về tiền nữa. Đó là điều chắc chắn chứ không phải tôi khiêm tốn hoặc lảng tránh gì.
- Hiện nay có nhiều quan điểm trái chiều về người giàu. Cá nhân ông có suy nghĩ như thế nào về điều này?
Quan điểm của tôi là trước bất cứ vấn đề gì cũng có rất nhiều góc nhìn, khía cạnh. Không thể có vấn đề gì là tất cả chỉ chăm chăm nhìn theo một hướng.
Góc nhìn về người giàu cũng như vậy thôi. Với tôi, dù muốn hay không thì nhiều người vẫn gọi mình là đại gia, điều đó không tránh khỏi. Tuy nhiên, tôi hy vọng là sớm muộn theo thời gian và với thế giới thông tin ngày càng minh bạch, tỷ lệ cách nhìn tiêu cực về người giàu sẽ giảm đi.
Còn dưới góc độ doanh nhân hay bất kỳ ai, tôi nghĩ quan trọng nhất vẫn là hằng ngày phải làm tốt công việc của mình. Khi chúng ta đã làm tốt rồi thì sớm muộn cách nhìn cũng thay đổi theo hướng tích cực. Bởi làm tốt bao nhiêu thì tất nhiên đóng góp đối với nhà nước, xã hội sẽ tăng lên bấy nhiêu, ví dụ như nghĩa vụ thuế, trách nhiệm xã hội, tạo công ăn việc làm... chẳng hạn.
- Nhiều người cho rằng làm doanh nhân thì rất bận rộn, áp lực và thậm chí phải đánh đổi, trả giá bằng nhiều thứ. Còn ông thì sao?
Vấn đề tôi cho rằng vẫn là do cách suy nghĩ của từng người và doanh nhân đó mong muốn cuộc sống như thế nào.
Tôi không muốn cuộc sống cứ phải đầu tắt mặt tối, hai tay hai điện thoại hay không có đủ thời gian để ăn sáng, ăn trưa hay tối cùng gia đình. Ví dụ từ sáng đến giờ là tôi chỉ có một cuộc điện thoại nhưng đó là họ gọi nhầm chứ cũng không phải vì ai đó gọi để bàn công việc.
Có người bận rộn không còn thời gian đi du lịch nhưng như tôi thì mỗi năm phải đi ít nhất 4 lần và lúc nào cũng đi với cả gia đình. Tối về nhà là tôi không tiếp khách trừ những trường hợp rất đặc biệt. Và tôi cũng rất tự hào là người ăn đủ 30 bữa cơm nhà trong một tháng, thậm chí còn đủ cả 365 ngày trong năm.
- Kinh doanh đa ngành là xu hướng của nhiều doanh nghiệp, đặc biệt là bất động sản thì luôn hấp dẫn nhưng có vẻ ông vẫn khá chung tình với "thép". Duyên nợ của ông và Hoà Phát với bất động sản như thế nào?
Có thể là do tôi ham thích lĩnh vực sản xuất và kiên định đi theo con đường này. Tôi xin nhấn mạnh là phải rất kiên định vì nhiều giai đoạn, ở góc độ lợi nhuận, làm thép không ăn thua gì so với đầu tư bất động sản.
Ví dụ vào những năm 1996-2000, nhiều đơn vị đổ xô vào bất động sản và thậm chí có người mua tuần trước, đến tuần sau bán đã lãi gấp đôi. Những năm đó, mấy cổ đông trong công ty cũng bàn bạc việc chi khoảng 9 tỷ đồng để mua văn phòng.
Tuy nhiên, tôi cũng đưa ra ý kiến, nếu mua bất động sản đó thì không còn tiền làm nhà máy thép nữa, tùy mọi người lựa chọn và cuối cùng chúng tôi đã chọn thép. Khi đó Hòa Phát là một trong những doanh nghiệp hơi lạ vì những người có tiền đều đi đầu tư bất động sản.
Tôi giả sử nếu lúc đó Hòa Phát chọn không làm thép mà làm bất động sản thì có lẽ giờ con đường đi đã khác rồi, mặc dù cũng không thể biết là quy mô lớn hơn hay nhỏ hơn hiện nay. Tuy nhiên, trên một chặng đường dài thì chưa bao giờ Hòa Phát muốn đầu tư tất cả tiềm lực vào lĩnh vực bất động sản mà thép vẫn chiếm tỷ trọng lớn nhất.
- Tầm nhìn của Hòa Phát trong 10 năm tới là gì, thưa ông?
Ở từng thời điểm thì chúng tôi luôn xác định phải tập trung vào đâu. Trong ngắn hạn, với tiềm lực hiện có thì Hoà Phát đang muốn tập trung cao độ vào dự án Khu liên hợp sản xuất gang thép Hòa Phát Dung Quất bởi đây là khoản đầu tư rất lớn, kỳ vọng là cú đấm thép của tập đoàn. Chúng tôi có tham vọng sau năm 2020 sẽ lọt Top 50 công ty sản xuất thép lớn nhất thế giới.
Dài hạn hơn, từ nay đến 2025, mục tiêu của Hòa Phát vẫn là tập trung vào ngành thép và các sản phẩm liên quan đến thép. Xin bật mí thêm là chúng tôi đang tiến hành nghiên cứu sản xuất thép không gỉ - mặt hàng mà Việt Nam vẫn nhập khẩu 100%.
Tôi nhấn mạnh, Hòa Phát không bỏ những lĩnh vực khác, chỉ là chưa chú trọng và cũng không có việc gì phải tiếc bởi khi đã làm việc này thì thôi không làm việc khác. Còn nếu đặt mục tiêu tiến ngang nhau trong tất cả các lĩnh vực thì sẽ rất khó.
End of content
Không có tin nào tiếp theo