Văn hóa

'Bạch mã hoàng tử' sân khấu Kim Tiểu Long: 'Tôi từng bị chửi là 'NSƯT hết thời''

"Bạch mã hoàng tử" của sân khấu cải lương đã trải lòng sau những thị phi vừa vướng phải khi đăng ảnh con và bạn diễn Thanh Ngân lên trang cá nhân.

Áo hot trend mùa Hè của sao Việt / Loạt sao Việt bị MC Đại Nghĩa “cà khịa”: Không ai “lố” bằng Long Nhật, không ai “tỉnh” bằng Khánh Ngọc

"Tôi được gọi là 'Bạch mã hoàng tử' vì mỗi khi lên sân khấu hát, tôi toàn mặc đồ trắng"

Chào NSƯT Kim Tiểu Long, thời điểm anh nổi tiếng ở lĩnh vực cải lương, điện ảnh, ca hát, điều gì khiến anh sang nước ngoài khi đang ở đỉnh cao sự nghiệp?

Tôi nghĩ tất cả đều do duyên số, ngay cả cuộc đời và sự nổi tiếng của tôi đều do duyên số, tất nhiên cũng nhờ có thêm sự cố gắng. Trong thời điểm đó, tôi biết tôi rất nổi, thậm chí tôi có được danh hiệu Nghệ sĩ ưu tú cũng là do may mắn đến với tôi. Tôi chỉ nghĩ đơn giản rằng, cũng đã đến lúc tôi chọn riêng cho mình một góc nhỏ bình yên. Nếu cứ mãi theo nghề hát, cuộc đời cứ lênh đênh, sống một cuộc đời với nghề mà không nhìn về tương lai phía trước. Tôi thấy những người bạn có những đứa con, có người thân xung quanh để tâm sự nên tôi nghĩ con cái chính là duyên. Ở bên Mỹ cũng vậy, tôi vẫn có thể đi hát, về Việt Nam cũng vẫn có thể đi hát, đều đều một tuần 3 bữa ăn là được. Đi đâu tôi cũng phục vụ cho khán giả, ở đâu có cộng đồng người Việt, tôi vẫn hát.

Thời gian con của tôi còn nhỏ, vì là đấng sinh thành, bắt buộc tôi phải có trách nhiệm. Làm gì làm, tôi đi hát nhưng vẫn phải dành thời gian chăm sóc con, phải có trách nhiệm gần con, đưa đón con đi học. Như vậy, con mới có tình cảm với tôi. Nếu tôi cứ đi suốt sau này con tôi sẽ bị hụt hẫng, thiếu tình thương từ cha nên tôi dành tình thương cho con và gia đình. Về nghề nghiệp tôi được khán giả thương yêu và tôi rất biết ơn điều đó, tôi yêu nghề, yêu Tổ nghiệp nhưng nhiều khi duyên số tôi chỉ đến đó mà thôi.

Các nghệ sĩ định cư nước ngoài, cuộc sống hơi bấp bênh vì hoạt động nghề không có nhiều cơ hội như ở Việt Nam, cuộc sống mưu sinh cũng vất vả. Thời gian đầu sang Mỹ định cư, anh có gặp khó khăn gì không?

Cuộc đời tôi rất may mắn. Nếu nói có gì khó khăn, đau khổ nhiều chắc không có. Từ nhỏ, tôi bươn trải đi khắp các tỉnh hát phụ, hát kép nhì, kép ba, kép năm hơi khổ một chút. Từ khi tôi nổi tiếng, có tên tuổi trong lòng khán giả đã không còn khổ. Đi đâu tôi cũng có khán giả, đi đâu tôi cũng sống được, đi đến đâu cũng có người giúp đỡ dù tôi không xin ai cả. Ví dụ tôi đi tới một đất nước nào đó, khi hụt hẫng, khó khăn cũng có người đến giúp đỡ tôi. Tôi không có xe, tự nhiên có người tình nguyện chở tôi đi đây đó, thậm chí người ta đưa tôi về nhà, cho tôi ăn uống vậy đó… Tuy tôi là nghệ sĩ thật nhưng không đi hát, tôi vẫn có đầu óc để tự lo buôn bán, không ngồi một chỗ thụ động, không thụ động trước bất cứ việc gì. Chỉ cần không hại ai, không chà đạp ai tôi đều làm. Chỉ cần làm bằng mồ hôi nước mắt tôi sẽ làm.

jvgj-ngoisaovn-w400-h500 5

Kim Tiểu Long

Anh có ngại không khi nhiều nghệ sĩ, ngoài đi hát, đi diễn cũng kinh doanh những lĩnh vực khác vì nhiều khán giả Việt Nam quen với vẻ ngoài hào nhoáng trên sân khấu?

Tôi không ngại, trừ khi tôi đi hại người hay cướp của giết người, làm điều phạm pháp mới sợ. Nếu khán giả nói tôi đi buôn bán thế này kia, tôi vẫn làm và vẫn tự hào vì đó là mồ hôi, công sức của tôi, khán giả thương tôi, ủng hộ tôi. Đó là cuộc sống, không phải ai muốn cũng được, bất cứ việc gì không hại một ai, làm bằng chính mồ hôi nước mắt, làm bằng chính công sức của mình để nuôi con cái ăn học thành tài, để con cái trưởng thành, gia đình vui vẻ đều đáng trân quý.

Khi anh đi, cải lương vẫn còn thịnh và ở thời kì đỉnh cao, anh chạy show, quay băng đĩa tấp nập. Anh thích nghi thế nào khi bắt đầu cuộc sống bớt bận rộn chạy show?

Đương nhiên tôi cũng rất buồn vì qua Mỹ làm sao bằng được ở tại đất nước mình. Ở Việt Nam, ngày nào cũng 3-4 giờ chiều lấy xe chạy show, có khi 1 tháng, 2 tháng chưa về nhà, chỉ ở khách sạn. Ở nước ngoài 1 tuần, 2 tuần mới có 1, 2 show, có khi 1 tháng chỉ có 3 show. Nhiều khi tôi cũng buồn nhưng tôi nghĩ tất cả đều do duyên số. Tôi nghĩ tôi nên an phận với sự lựa chọn của bản thân, không thể ôm hết tất cả được, phải chấp nhận. Tôi từng trả lời trước truyền thông rằng, nếu khán giả còn thương, tôi sẽ trở về, còn nếu khán giả không còn thương, tôi sẽ về ít lại, làm việc gì đó để kinh doanh thêm.

Một nghệ sĩ trên đỉnh hào quang như anh nói vậy nghĩa là ánh hào quang trên sân khấu không có nhiều sức hút để kéo anh vào đó đúng không?

 

Tôi sống rất tâm linh và biết luật nhân quả, đào thải của cuộc đời này. Tôi không thể tồn tại hoài trong mắt một người, cũng không thể đứng ở vị trí một ngôi sao số 1 trong lòng mọi người mãi mãi. Tre già măng mọc, đó là luật trên đời này, không thể tránh được. Tôi biết điều đó nên nhìn trước, nhìn sau rất nhiều. Thời điểm tôi đi đúng thật tôi rất hot nhưng bây giờ, sân khấu cải lương rất khó để bán vé. Ở thì hiện tại, mọi người muốn nổi như xưa làm sao được. Tôi được lòng khán giả ở lĩnh vực sân khấu, ca nhạc, phim ảnh và được thời điểm video rầm rộ nhất. Thời điểm hát từ miền Tây tới miền Trung khán giả nhiều như nước, đi đến đâu cũng bị khán giả chặn, đi không được, phải cho khán giả nhìn mặt mới được đi. Tôi từng bị nựng, bị đánh, bị vuốt ve… Tôi đều trải qua tất cả trong đời. Một người nghệ sĩ còn thời hoài, được nổi tiếng hoài là không bao giờ có. Có một thời đỉnh điểm đẹp đổi lại cuộc sống bình thường và gần gũi khán giả ở mức độ nào đó, tôi biết điều đó nên tôi chọn cuộc sống bình yên của riêng tôi. Cũng giống cô Mỹ Châu, lúc đỉnh điểm của sự nổi tiếng, cô ngừng hát, dù khán giả rất thương cô. Bây giờ, cải lương không còn sân khấu để tập, video cải lương cũng không còn bán nhiều trên thị trường nữa. Một lần tôi làm video cải lương đều lỗ, tất cả công sức đổ sông đổ biển, không lấy lại được một chút nào. Vậy làm sao có thể bỏ công sức ra chạy được như thời đó. Phải biết trong lúc nào nên chọn con đường cho bản thân. Hiện nay tôi rất mãn nguyện, tất cả những gì làm được trong nghề tôi đều mãn nguyện, kể cả danh hiệu nghệ sĩ ưu tú tôi cũng có. Bây giờ còn gì nữa, án binh bất động, xây dựng mái ấm gia đình. Đôi lúc ngoài chăm con tôi vẫn đi hát, như vậy đã là hạnh phúc.

Đến bây giờ khán giả và báo chí vẫn dùng những Mỹ từ như Bạch mã hoàng tử trên sân khấu dành cho anh. Cá nhân anh nghĩ sao về sự ưu ái của khán giả với mĩ từ này?

Khán giả thương tôi nghĩa là họ từng xem tôi trên sân khấu hoặc đã biết được năng lực của tôi, thấy được khi lên sân khấu tôi sáng thế nào nên đặt mệnh danh cho tôi, trong lòng mỗi công chúng đặt cho tôi. Đến bây giờ, tôi lên sân khấu hát cũng được gọi là Bạch mã hoàng tử vì mỗi khi lên sân khấu hát, tôi toàn mặc đồ trắng. Lên sân khấu, bất cứ đồ nào, từ đồ kiếm hiệp đến đồ vest tôi đều mặc màu trắng. Mặc màu trắng tôi cảm thấy rất tự tin hơn bất kì màu nào khác, tôi cảm thấy tôi được sự hỗ trợ nào đó khi được đứng trên sân khấu. Tôi được các cô chú, anh chị nghệ sĩ và khán giả chấm điểm trên sân khấu và đặt mệnh danh, đó cũng là điều đáng mừng. Tôi chắc rằng khán giả còn thương tôi bao nhiêu, tôi sẽ hát cho đến bấy nhiêu, nếu 60 tuổi, 70 tuổi. Khi hát, tôi có gục trên sân khấu, tôi vẫn đứng dậy hát tiếp. Trong thời điểm này, dù sân khấu không còn thời hoàng kim nhưng tôi vẫn sẽ cố gắng với nghề. Những gì tôi kinh doanh được, tôi sẽ bỏ ra một phần để tập trung vào cho lĩnh vực cải lương, cho những khán giả theo dõi cải lương trên đài hoặc trên mạng, như vậy tôi đã mãn nguyện.

95795318_670452923745812_4724298037998911488_n-ngoisaovn-w1536-h2048 9

95280760_263420465047266_1866012708558602240_n-ngoisaovn-w1536-h2048 8

95535055_253951612462018_8493164194227552256_n-ngoisaovn-w1536-h2048 7

Hình như bây giờ hướng anh phát triển quay MV cải lương trên YouTube để thu hút thêm đối tượng khán giả đúng không?

 

Đúng vậy. Tôi yêu nghề lắm. Một khi tôi đã kinh doanh, tôi có được một số tiền trong tay rồi, tôi sẽ dựng lại những vở cải lương của các cô chú nổi tiếng ngày xưa. Tôi muốn tôi đứng ra làm lại những vở đó và phát trên mạng cho mọi người xem. Đến khi già rồi, hát không nổi nữa tôi sẽ ngừng, vì lúc đó tôi già rồi, hết đẹp, hát hết hay nên chắc không ai xem (cười). Nếu còn sự đẹp đẽ, sự hấp dẫn, tôi vẫn tiếp tục làm cho quý vị khán giả xem.

Bây giờ anh quay khá nhiều MV cải lương, ngày xưa anh lại khá nổi tiếng ở lĩnh vực âm nhạc và phim, anh có dự định khi về Việt Nam tham gia phim hoặc là những MV ca nhạc không?

Tôi thực hiện chương trình âm nhạc rất nhiều, thậm chí tôi đã thu âm và chuẩn bị quay rồi. Sắp tới tôi quay những trích đoạn cải lương và bắt đầu công việc âm nhạc. Với độ tuổi tôi bây giờ không hát nhạc trẻ nữa, tôi sẽ chuyển sang hát dân ca và những dự án sắp tới của tôi sẽ hát dân ca hết.

Phim ảnh cũng tùy duyên, hợp vai đạo diễn sẽ mời tôi, còn không hợp thì thôi. Lứa tuổi của tôi bây giờ không đóng vai chính nữa, chỉ đóng vai thứ hoặc vai cha, vai ông, vai em…

Anh hay nói chuyện lứa tuổi nhưng anh vẫn giữ được thanh sắc. Nhiều kép như anh không thích đóng vai ba, vai chú, anh vẫn có thể đóng vai chính?

 

Nói vậy thôi, tôi cũng lớn rồi, hơn 40 tuổi mà bảo đóng vai 2 mấy tuổi sao được (cười). Sự thật là vậy, phải chấp nhận sự thật, cuộc đời có sự đào thải rất lớn. Tôi lớn rồi mà nói tôi đóng vai hai mấy tuổi, yêu đương này nọ chắc chắn không được. Để đóng vai lớn tuổi, có con có cái hay thế nào còn được chứ đóng cảnh yêu đương chắc chắn không được.

"Vợ tôi không thích chụp hình, không thích đăng hình lên mạng"

Thời điểm của anh, ngoài thanh sắc anh còn có những bạn diễn rất ăn ý để đẩy vai diễn và cảm xúc thăng hoa hơn. Anh có ý định tìm một bạn diễn để cả hai cùng hát và thăng hoa như xưa không?

Tôi rất muốn nhưng không phải muốn là được. Tôi vẫn muốn hát với Quế Trân, Thoại Mỹ, Thanh Ngân, Trinh Trinh… tất cả những cô đào tôi đã từng diễn chung và khán giả thích, nhưng cái duyên chỉ đến đó. Bây giờ tôi có muốn nhưng những cô đào đó không muốn cũng không làm được. Quế Trân, Thoại Mỹ rất ổn nhưng Thanh Ngân không còn diễn, tôi cũng đành chịu. Nếu bạn diễn muốn diễn, tôi sẵn sàng. Tôi không thể ép buộc một người nghệ sĩ để làm cho bản thân có nhiều điều tốt đẹp, tôi không nghĩ đến.

Hiện tại, sân khấu cải lương không còn nhiều những sân khấu sáng đèn. Anh có từng suy nghĩ sân khấu cải lương sẽ quay lại thời điểm hoàng kim không?

 

Điều đó ai cũng muốn. Tôi rất thèm cảm giác đứng trên sân khấu lần nữa, thèm thi giải Trần Hữu Trang như ngày xưa, thèm thi giải nghệ sĩ xuất sắc như xưa. Khi ở bên Mỹ, thấy người ta thi tôi buồn, nhớ sân khấu lắm nhưng thèm, muốn lại không được vì bây giờ mạng xã hội nhiều quá. Vì facebook thịnh nên khán giả dễ tiếp cận hình ảnh và thông tin nghệ sĩ. Đêm nào cũng hát rần rần, đêm nào cũng gặp nghệ sĩ, mở truyền hình lên cũng gặp nghệ sĩ qua các gameshow… Muốn sân khấu sáng đèn, phải tập tuồng, dựng cảnh, tốn tiền biết bao để có show chất lượng nhưng không bán vé được nên không ai dám làm, cũng không ai dám thực hiện vì toàn lỗ thôi. Nghệ sĩ bây giờ đi hát phải kiếm từng đồng, từng cắc, muốn làm phải bỏ ra rất nhiều tiền bạc nhưng không thắng, cứ thua, cứ lỗ hoài, đến nhà cũng bán. Lâu lâu có một show hoành tráng, khán giả đến xem chứ không còn bán vé liên tục được như xưa nữa. Nghệ sĩ đi kiếm được tiền đã khó, mở show ra lỗ còn khó hơn. Ai cũng thèm, nhớ lắm, thương lắm, muốn lắm nhưng lực bất tòng tâm.

linhk-1424922590231-ngoisaovn-w540-h960 6

a2-7464e-ngoisaovn-w540-h403 4

Nghệ sĩ bây giờ có xu hướng tham gia sitcom, chương trình gameshow hay talkshow… cũng là cách để quảng bá và kiếm thêm thu nhập nhưng hình như anh chưa tham gia?

Khi tôi bên Mỹ, có chương trình “Danh ca vọng cổ" mời tôi tham gia, tôi cũng trả lời và chấp nhận lời mời nhưng cuối cùng chương trình không làm được. Bây giờ, tôi cũng không thấy gì, nhiều khi do duyên chưa đến với tôi, có nhiều chương trình ở Việt Nam mời tôi nhưng phải ở Việt Nam 6-7 tháng nên tôi không có thời gian tham gia.

 

Tại sao anh không ở Việt Nam khoảng thời gian như vậy? Có phải vì anh phải chăm con bên Mỹ?

Con tôi rất thoải mái, có mẹ, bà cố và tất cả anh chị chăm sóc nhưng có điều trước giờ tôi có đi đâu làm cũng không đi lâu. Tôi đi 1 đến 3 tháng bắt đầu về rồi. Ở Mỹ, nhiều khi tôi nhận show 3-4 tháng, nhận như vậy đụng show nên không làm gì nhiều được. Bến đó họ quảng cáo từ rất sớm, quảng cáo casino có khi 4-5 tháng nên những lịch họ kêu trước đã bị đụng hết.

Những người nghệ sĩ luôn mong muốn con cái theo nghiệp như mình, như anh Kim Tử Long cũng có Andy yêu ca hát, còn riêng anh, con anh có niềm đam mê ca hát không?

Tôi cũng không biết nữa (cười). Lâu lâu cũng mở nhạc của tôi xem nhưng bé ở Mỹ, con nít Mỹ vào trường bên đó, không rành Tiếng Việt lắm. Nói chuyện với tôi bằng tiếng Việt có xen chút tiếng Anh (cười). Tôi rất sợ con tôi nói tiếng Mỹ nhưng làm sao được vì mẹ bé nói tiếng Mỹ, anh chị, cô bà đều nói tiếng Mỹ. Nếu tôi không ở gần con, không tập tiếng Việt, mai mốt con tôi sẽ quên tiếng Việt. Cuối cùng con tôi vào trường cũng nói tiếng Mỹ, tiếng Việt bập bẹ thôi nên không thể hát được, cũng không thể mở cải lương lên cho con hát theo chung được (cười). Con tôi sống tại nước ngoài nên phải chịu thôi. Dù con có nói tiếng Việt rành cỡ nào nhưng vào cuộc sống như vậy cũng không thể thích nói tiếng Việt hơn. Được cái ông trời hay lắm, tôi nói với con: “Con nói tiếng Việt đi, nói tiếng Mỹ, mai mốt hai cha con làm sao tâm sự được với nhau?”, từ đó tôi về, bé toàn nói tiếng Việt với tôi. Tôi ở gần sát bên con, nói tiếng Việt với con, không cho nói tiếng Anh luôn (cười).

Các nghệ sĩ bây giờ cũng thoải mái nói về con cái và vợ của mình, Facebook của anh lại hạn chế những điều đó, có phải do anh ngại?

 

Không phải tôi ngại, do mẹ bé mỗi lần cầm máy chụp hình đều không chịu. Cô ấy không thích chụp hình, không thích đăng hình lên mạng, mỗi lần tôi cầm máy chụp, cô ấy ngồi lùi ra, không cho chụp. Tôi cũng tôn trọng vợ.

Anh có ngại chia sẻ một chút về người phụ nữ của mình không vì hiếm khi thấy anh chia sẻ về chị?

Tôi từng chia sẻ trên báo rồi. Vợ tôi ở bên Mỹ từ nhỏ, những người bên đó rất ngại lên báo chí, họ chỉ sống như người Mỹ thôi. Không giống người Việt Nam nên rất ngại báo chí.

baobao-9f15d-ngoisaovn-w540-h403 3

nsut-kim-tieu-long-gan-10-nam-chua-duoc-gap-mat-con-ngoisaovn-w540-h720 2

Những nghệ sĩ bị đồn thổi về vấn đề giới tính cũng nhiều nhưng vừa rồi anh viết một dòng chia sẻ nói về giới tính. Hầu như các nghệ sĩ khác đã bị đồn đoán về vấn đề này rất nhiều, có phải anh cũng từng bị vậy nên phản ứng rất mạnh?

 

Chuyện này với tôi chỉ là chuyện nhỏ. Những người đồng tính lại rất thích đi xem cải lương, họ là người yêu mến nghệ sĩ, thích gần gũi nghệ sĩ để được xem hát. Kể cả các kép hát, nghệ sĩ đều có, trai có trai, gái có gái. Người ta ghét tôi, người ta nói tôi vậy. Cơm tôi, tôi ăn, nhà tôi, tôi ở, hầu như trước giờ tôi chưa từng đá động đến một ai. Tôi thương con, tôi đưa hình con tôi lên facebook, đó là chuyện bình thường. Tôi đi diễn với Thanh Ngân, tôi đưa hình Thanh Ngân lên vì hai người là bạn diễn cũng bình thường. Xưa giờ không ai vào mắng chửi, không vào nói xấu. Thế nhưng, lần này, đợi lúc tôi đưa hình con tôi, đưa hình Thanh Ngân lên lại chửi tôi, tôi không biết chửi tôi vì điều gì hay ghét tôi vì điều gì khiến phải làm vậy. Nếu tôi im lặng cũng không được nên tôi nói: “Ừ đó, bóng thì sao, dễ thương mà!”. Tôi “ừ" ở đây không phải cho mọi người muốn nghĩ sao cũng được, “ừ" ở đây nghĩa là tôi không muốn họ vào Facebook tôi họ bình luận, họ chửi tôi nữa. Tôi “ừ" để mọi người chửi rủa tôi hãy im lặng, dừng lại chiêu trò này. Cuộc đời tôi, tôi hiểu, họ không có quyền cấm đoán tôi trong cuộc sống tôi. Rõ ràng họ có vấn đề, từ xưa đến giờ tôi không đụng chạm đến chuyện của ai cả. Nếu bạn không thấy người ta, hoặc dù bạn có thấy đi chăng nữa bạn cũng không được quyền nói người ta. Nếu chuyện bạn thấy trước mắt và bạn đi nói, chẳng khác bạn đi nhiều chuyện. Bạn không có quyền xâm phạm đời tư bất cứ một ai. Tôi nói rằng bóng dễ thương, bóng và ô môi gặp nhau xứng đôi vừa lứa để họ không nói nữa và từ nay về sau họ không còn gì để nói nữa. Nếu không “ừ", họ sẽ nghĩ tôi sợ họ.

Tôi đã từng bị nhắn tin, bị chửi rất nhiều nhưng tôi nhịn hết, tôi không muốn nói ra. Bây giờ, tức nước quá nên tôi vỡ bờ. Tự nhiên sóng yên biển lặng không chịu. Nếu họ không muốn tôi đưa hình chụp cùng Thanh Ngân cứ nói một tiếng, tôi hứa sẽ không bao giờ có chuyện đó. Tôi muốn “ừ" như vậy để họ biết kể từ hôm nay, dù tôi có như vậy hay không, cũng không phải tôi mà những người khác cũng vậy, kệ người ta, ai làm gì cũng được, miễn là họ hạnh phúc. Họ không có điều kiện gì để nói xấu thiên hạ. Bản thân biết khôn, vậy tại sao còn đi nói xấu người khác làm gì! Người ta không làm gì sai để bị nói xấu như vậy, cha sinh mẹ đẻ ra, họ cũng là con người, cũng có khối óc, cũng biết yêu, cũng biết sống, tại sao lại phải khinh dễ người khác.

Lời chia sẻ từ anh nhận được rất nhiều sự quan tâm từ cộng đồng LGBT vì đối phương không chỉ trích anh mà còn chỉ trích về giới tính của một số người khác. Anh đã nói lên thay tiếng nói của họ?

Tôi từng làm một video nói về cộng đồng LGBT. Hầu như ở tất cả các nước, hiện tại tôi mở mắt ra đều nhận được tin nhắn của các bạn, các bạn rất ủng hộ tôi vì tôi, ngưỡng mộ tôi vì tôi đã nói lên như vậy, vì tôi bênh họ, tôi thương họ. Tôi chỉ nói lên những gì tôi cảm nhận, tự nhiên bây giờ họ quay lại tìm tôi “cháy máy". Tôi muốn họ biết rằng từ nay về sau, những người hiểu biết, có được sự ăn học tử tế, có cha sinh mẹ đẻ, kể từ hôm nay phải bình đẳng như nhau. Không ai bệnh hoạn, tốt cũng như không tốt, sống phải bình đẳng, đừng bao giờ kỳ thị hay ghét bỏ người khác, kể cả người nghèo, người bệnh hay LGBT cũng thương. Không ủng hộ thì thôi, có ghét cũng nên lặng lẽ, đừng bao giờ phô trương lên trên mạng nói xấu người ta. Tôi từng bị chửi là “NSƯT hết thời", rất quá đáng. Bạn cũng như tôi, tôi cũng như bạn, tại sao lại gọi là hết thời, nếu nói vậy chẳng khác gì họ đang mạt sát từ NSƯT. Tôi nghĩ đây là sự thù hằn có tổ chức, để mạt sát tôi. Cuối cùng hậu quả khiến tôi bị mắng nhiếc, thậm chí báo chí cũng phẫn nộ thay tôi. Tôi cũng có sĩ diện của tôi, bao nhiêu năm nay tôi mới giữ vững được danh hiệu NSƯT của mình.

Trải qua tay bay vạ gió như vậy, khi lên tiếng được mọi người ủng hộ, bản thân anh qua chuyện này có nghĩ là một may mắn để cân đo được sự yêu thương của mọi người dành cho mình không?

 

Sáng dậy, tôi thấy những bài báo, những tin nhắn, những chia sẻ rất dễ thương tôi chỉ ngồi cười thôi. Tôi nhắn nhủ lại: "Sóng yên biển lặng không chịu, tự nhiên nói xấu người ta rồi sáng nào cũng đọc báo không hết, cộng đồng LGBT điện thoại. Đến nỗi người ta nói tôi cho địa chỉ của người xúc phạm để họ tới làm việc. Tôi không, đó là chuyện của tôi, tôi không nói ra. Tôi vẫn bảo vệ người đó, vẫn thương người đó và vẫn tôn trọng người đó, nếu các bạn thương tôi, hãy để cuộc sống của tôi bình yên. Nếu bạn quý trọng tôi, hãy để những chuyện riêng tư tự tôi giải quyết. Thậm chí có những bạn rất hung dữ nhưng tôi khuyên các bạn để cho tôi tự quyết định. Chơi với nhau, gặp nhau nói chuyện vui, đừng nên thù oán ai cả. Người đó còn nói tôi đi ăn đi chơi làm xấu hổ, tôi không hiểu, tại sao đi ăn lại xấu? (cười). Tôi biết hết nhưng thôi, chuyện của ai nấy làm. Đừng vào facebook của tôi làm chuyện xấu nữa. Mọi chuyện đã lắng đọng rồi, tôi thương con tôi, tôi để hình con tôi lên, không nói gì xấu ai cả.

Cảm ơn NSƯT Kim Tiểu Long về buổi trò chuyện này!

 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm