CEO Huy Cận: 'Đứng sau Đỗ Mạnh Cường không dễ'
Vợ chồng Lệ Quyên sở hữu khối tài sản lớn thế nào trước khi ra tòa? / Vợ chồng Beckham thuê dinh thự 10 tỷ làm đám cưới cho con trai
- Cơ duyên nào đưa anh đến với nhà thiết kế Đỗ Mạnh Cường?
- Năm 2007, tôi gặp Đỗ Mạnh Cường trong liveshow "Lam Xưa" của ca sĩ Thanh Lam. Tôi thấy cậu ấy thật đặc biệt, vừa nhìn đã biết đó là một fashion designer và không thể lẫn lộn với ai khác. Ngay lần đầu gặp mặt, tôi đã có cảm giác cậu ấy là người thân của mình. Sau đêm nhạc, tôi mời ca sĩ Thanh Lam, Tùng Dương và Cường đến dự tiệc tại nhà hàng của mình ngay cạnh Hồ Gươm. Tất cả đều nhận lời nhưng rồi chỉ có mình Cường xuất hiện. Chúng tôi nói chuyện rất nhiều và nhận ra cả hai có sự đồng điệu về gu thẩm mỹ.
Lần gặp thứ hai, tôi mời Cường đến nhà hàng của mình cạnh Hồ Tây trước ngày khai trương và cậu ấy đã ghé trên đường ra sân bay để quay về Pháp tiếp tục việc học chuẩn bị tốt nghiệp. Một chuyện không may xảy ra khi Cường quên chiếc laptop cầm hộ bạn trên taxi đến chỗ tôi. Với du học sinh như Cường bấy giờ, việc đền bù một chiếc laptop như thế không phải là đơn giản. Thực sự là lúc đó tôi áy náy lắm, cứ tự trách bản thân tại sao lại mời Cường đến làm gì để rồi khiến cậu ấy chịu đen đủi. Vì cảm giác ấy, tôi nhất định đòi đưa Cường ra sân bay, muốn làm gì đó để bù đắp cho Cường và tình cảm nảy sinh từ đó.
Qua những cuộc trò chuyện, tôi biết Cường muốn về Việt Nam phát triển sự nghiệp, thích Sài Gòn nhưng chẳng có ai thân thích ở đó. Vì thế, tôi đã quyết định hỗ trợ Cường từ những bước đầu tiên trên đường thời trang.
- Một doanh nhân tư duy thiên về lý trí và một nhà thiết có đầu óc bay bổng, ưa sự sáng tạo, làm thế nào để anh và Đỗ Mạnh Cường có thể đồng điệu trên con đường dài 13 năm?
- Khi chúng tôi gặp nhau, Đỗ Mạnh Cường là một du học sinh với hai bàn tay trắng và chưa có sự nghiệp còn tôi đã là một doanh nhân nổi tiếng, xuất hiện rất nhiều trong các buổi phỏng vấn trên truyền hình, lên bìa những tạp chí uy tín thời ấy với tư cách doanh nhân và người tiên phong kinh doanh về life style tại Việt Nam. Bên cạnh tư duy kinh doanh, tôi còn có tâm hồn của một người nghệ sĩ. Tất cả những sản phẩm tôi làm đều có sự bay bổng, tập trung vào cái đẹp.
Nếu không gặp Cường, tôi có lẽ vẫn cân bằng hai yếu tố lý trí và sự bay bổng trong công việc. Thế nhưng nhưng, từ ngày đồng hành với Cường, tôi quyết liệt và quyết chiến hơn trong vai trò doanh nhân vì yên tâm vào gu thẩm mỹ của cậu ấy. Một người là nghệ sĩ còn một người là doanh nhân, chúng tôi bù đắp cho nhau tốt hơn.
- 13 năm qua, từ thương hiệu Do Manh Cuong đến SIXDO, ai cũng thấy hai anh dắt tay nhau băng băng về phía trước với những show diễn hoành tráng và tên tuổi ngày càng được khẳng định trong làng thời trang. Ngoài những thành tựu đó, có khoảng trầm nào trong mối quan hệ của hai người chưa từng được tiết lộ?
- Trong công việc, tôi và Cường đôi khi có nhiều áp lực. Bản chất của Cường là người nổi loạn. Khi mới ra trường, Cường thích cái gì thì làm cái đó. Thế nhưng, trong suốt 13 năm qua, tôi luôn tìm đủ mọi cách để thuyết phục Cường làm đồ ứng dụng, tối giản mà có nhiều người mua. Tôi vẫn nói với Cường rằng làm cái gì để lấy được tiền của người khác, khiến người ta mua nó mới là khó chứ thiết kế để người ta vỗ tay trên sân khấu, để truyền thông và người yêu thời trang tung hô là sáng tạo thì quá đơn giản, bất kỳ ai học thiết kế cũng đều làm được. Được tung hô rồi đem cất vào tủ để làm gì?
Tôi không ép Cường phải làm theo ý mình. Tôi từng đồng ý cho Cường làm những bộ sưu tập điên khùng trên sân khấu. Thế nhưng, tôi biết điều đó cần phải thay đổi. Đã có lúc chúng tôi nảy sinh mâu thuẫn rồi đấy. Thế nhưng, mỗi lần có mâu thuẫn, tôi đều hiểu và thông cảm cho cái tôi của Cường và Cường cũng hiểu tôi là doanh nhân nên việc ép về vấn đề thương mại là điều hiển nhiên. Hai anh em cũng phải lắng xuống nhiều lần để tôn trọng nhau mới đi đến thành công.
Nếu trong quá khứ, tôi quyết liệt không chịu nhượng bộ đối phương còn Cường cứ nhất nhất làm theo ý mình, không chịu tôn trọng tôi thì chắc chẳng có kết quả là 13 năm và chắc là chúng tôi đã đường ai nấy đi, Đỗ Mạnh Cường cũng tan rã như bao nhiêu thương hiệu thời trang khác. Tôi biết là khó nói trước được tương lai nhưng có một điều chắc chắn, tôi và Cường giờ khó tan rã lắm. Chúng tôi đã vượt qua 10 năm và chặng đường ấy có đủ sự tôn trọng, sát phạt và chiến đấu để đạt thành công.
- Trong những lần mâu thuẫn, ai trong hai anh là người bình tĩnh hơn?
- Cũng có những lúc tưởng chừng đã đi đến tột cùng rồi đấy chứ. Nhưng tôi là người lớn, là doanh nhân và là một người thuyền trưởng nên phải biết nhường nhịn. Giữa hai người, tôi là người nhún nhường nhiều hơn. Tôi biết sự nhường nhịn đôi khi khiến Cường suy nghĩ nhiều hơn là tranh cãi. Chúng tôi được cái cứ có căng thẳng là cả hai đều giãi bày rất rõ ràng và lắng nghe nhau.
Xây dựng SIXDO vì bảy đứa con
- Thành lập SIXDO là chủ ý của anh hay Đỗ Mạnh Cường?
- 13 năm nay, tôi và Cường gần như cùng nhau trên một con đường, không có chuyện người đi trước người đi sau. Ra mắt một thương hiệu thời trang cho mọi người là việc hai anh em ấp ủ với nhau từ rất lâu rồi. Có con là động lực để chúng tôi đặt cái tên SIXDO và làm nhanh hơn so với dự kiến. Nếu không có con, có lẽ chúng tôi vẫn sẽ tạo ra một thương hiệu thời trang mới, chỉ là với một cái tên khác và ở thời điểm khác.
- Trong show SIXDO, Đỗ Mạnh Cường đã khóc khi nói về các con và cho biết đó là nguồn cảm hứng xây dựng thương hiệu thời trang này. Là người đồng hành, anh thấy thế nào khi chứng kiến khoảnh khắc ấy?
- Hai lỗ tai tôi lúc đó bùng bùng nên tôi chẳng nghe và cũng chẳng biết Đỗ Mạnh Cường nói gì hay khóc như thế nào. Thế nhưng, tôi biết Cường khóc là vì con, vì quá nhiều áp lực đến với Cường trong thời gian đó. Tôi hy vọng Cường cảm thấy nhẹ nhõm hơn sau khi rớt nước mắt.
- Đỗ Mạnh Cường làm SIXDO là để dành cho các con, thế còn tham vọng của anh là gì khi cùng anh ấy làm điều đó?
- Những gì Cường nói là thực tế và tôi đã chứng kiến điều đó rất kỹ. Với bản thân, tôi có cùng tham vọng với Cường là xây dựng một thương hiệu thành công với hai ý nghĩa, thứ nhất là làm đẹp cho mọi người và thứ hai là ý nghĩa cộng đồng. Đó cũng là động lực để tôi hoàn hiện vai trò CEO của mình.
- Cho ra mắt một thương hiệu mới rẻ hơn với nhiều thiết kế tương tự, anh nghĩ sao nếu những khách hàng cũ sẽ quay lưng với thương hiệu xa xỉ Đỗ Mạnh Cường mà họ từng gắn bó để thể hiện đẳng cấp?
- Cách Cường đang làm không hề xa lạ trong làng thời trang. Nhiều thương hiệu trên thế giới ban đầu xây dựng dòng cao cấp rồi mới đến "second line" và các dòng khác nữa. Trước khi cho ra mắt SIXDO, tôi nghĩ mình được cái này thì phải hy sinh cái khác. Đó là Cường phải bỏ qua tự ái của người làm thời trang xa xỉ để bước vào đám đông những người đã chờ đợi chúng tôi từng ngày trong suốt 13 năm qua. Mỗi lần ra các cửa tiệm, tôi đều nghe khách hàng tâm sự rằng, họ đã theo dõi tôi và Đỗ Mạnh Cường rất lâu rồi. Họ từng mong ước chúng tôi ra một dòng sản phẩm mà họ có thể chạm tới. Chính vì vậy, khi SIXDO ra đời, họ rất vui và cảm thấy phải ra cửa hàng liền, mua liền không thì hết mất. Điều đó khiến tôi cảm thấy hạnh phúc.
Từ đó tới nay, tôi chưa thấy ai quay lưng với mình cả. Chúng tôi đang nhân rộng cái đẹp cơ mà. Nhiều khách cũ chẳng những không quay lưng mà còn tích cực mua cho người thân, bạn bè xung quanh để mọi người đều đẹp. Một cô khách ở Hà Nội tâm sự với tôi rằng cô ấy ngày xưa mặc đồ Đỗ Mạnh Cường đẹp thật nhưng thấy cô đơn vì ít người có thể mặc giống mình, nhưng bây giờ thì không, ai cũng có thể mặc đồ do Cường làm. Điều đó khiến chúng tôi có thêm sức mạnh để đi con đường này.
Đỗ Mạnh Cường có lượng lớn khách trung thành, họ mua một kiểu theo thời gian lên tới cả trăm cái. Bản thân tôi là người yêu thời trang, có sự trung thành nhất định với một vài thương hiệu trên thế giới mà còn thấy bất ngờ vì điều đó. Lượng khách ấy vẫn cứ mua thiết kế có sẵn của SIXDO nhưng lại đặt riêng những mẫu mà họ thích ở dòng Đỗ Mạnh Cường. Hai thương hiệu có sự giống nhau về chất lượng và chỉ khác nhau về định vị khách hàng.
- Đâu là lý do khiến anh và Đỗ Mạnh Cường luôn có tiếng nói chung, từ khi xây dựng thương hiệu thời trang xa xỉ đến bây giờ?
- Một trong những lý do để tôi và Cường đồng hành với nhau được lâu là dù có giết Cường thì Cường cũng không bao giờ có những thiết kế bị sến và dù có giết tôi thì tôi cũng không bao giờ có tư tưởng, con đường kinh doanh sến. Rất nhiều nhà thiết kế từng tiếp xúc với tôi và mong tôi đồng hành với họ nhưng chúng tôi không thể đến được với nhau vì gu thẩm mỹ khác nhau. Họ rất tài năng nhưng không có chung tiếng nói với tôi về thời trang. Tôi thích quan điểm rõ ràng của Cường. 13 năm qua, thiết kế của Cường đẹp hoặc không đẹp là do thẩm mỹ của mỗi người khi nhận xét nhưng chưa bao giờ có ai nói Cường làm đồ sến.
- Ngoài gu thời trang, anh nghĩ đâu là điều khiến Đỗ Mạnh Cường nhanh chóng thành công, chinh phục được thị trường khi mới chân ướt chân ráo về Việt Nam cách đây hơn 10 năm?
- Nhà thiết kế tài năng nên tìm một doanh nhân để đồng hành để cùng nhau đi đến đích nhanh hơn. Suốt 13 năm qua, tôi đảm nhận vai trò CEO của thương hiệu, là thuyền trưởng chèo lái con tàu đi về phía trước, vạch ra con đường kinh doanh và cùng Cường thực hiện. Thành công mà chúng tôi đạt được là minh chứng rõ ràng nhất cho sự kết hợp của một nhà thiết kế tài năng và một doanh nhân có tầm nhìn cộng với tình yêu thời trang.
Tôi nghĩ các nhà thiết kế khác nên xây dựng con đường như Đỗ Mạnh Cường thì mới có thể thành công được. Việt Nam có nhiều nhà thiết kế tài năng nhưng hầu hết họ đều thiếu một doanh nhân đồng hành. Tôi nghĩ tài năng cần được đi song song với một chiến lược kinh doanh tốt. Tuy nhiên, nếu doanh nhân đó không phải là người thích làm thời trang hay trân trọng tài năng của nhà thiết kế thì cũng chẳng đi đến đâu.
- Không chỉ đồng hành trong công việc, anh và Đỗ Mạnh Cường còn cùng là bố của những đứa trẻ trong gia đình SIXDO. Điều gì khiến hai anh gắn bó sâu sắc đến thế?
- 13 năm trước, Cường vừa về Việt Nam, thích Sài Gòn nhưng không có bất kỳ người thân nào tại mảnh đất này và tôi đã coi Cường như người thân của mình. Khi gặp các con và thấy chúng chẳng có gì hết, tôi tự nhủ sẽ làm tất cả những gì có thể cho chúng. Tôi thương bảy đứa con của mình và tình cảm ấy sẽ ngày càng được bồi đắp nhiều hơn.
- Cuộc sống của anh diễn ra như thế nào từ khi cùng Đỗ Mạnh Cường làm bố?
- Cuộc sống của tôi khi đảo lộn 100% khi làm bố. Trước đó, tôi chưa từng nghĩ mình sẽ có con. Thế nhưng, cuộc đời lại có nhiều điều bất ngờ ập đến. Tôi và Cường cùng nhận nuôi con, dành cho từng đứa trẻ sự quan tâm chăm sóc bằng cả tình thương chứ không thuê người này người kia về, phó mặc cho họ chăm giúp. Với mỗi đứa con, chúng tôi có cách chăm sóc, định hướng khác nhau để phù hợp với tính cách từng đứa. Ví dụ như Linh Đan, mỗi lần đánh răng và tắm cho con, tôi luôn hình dung lại quá khứ từng phải sống lang thang, đi xin ăn khắp nơi của Linh Đan và muốn dành cho con những cử chỉ nhẹ nhàng, ấm áp nhất. Mỗi lần như thế, tôi lại nghĩ phải tắm thật sạch sẽ cho Linh Đan, tẩy đi tất cả những gì cơ cực mà con từng phải chịu và làm sao cho cuộc sống của con được tốt hơn. Trong mỗi việc làm cho các con, tôi đều đổ vào đó cảm xúc dữ dội lắm.
Tôi trước đây chưa bao giờ dậy từ 6h sáng nhưng giờ 6h đã dậy để đánh răng, tắm rửa, sửa soạn cho các con đi học. Ngày xưa tôi chẳng bao giờ đến chỗ nào có nhiều trẻ con nhưng bây giờ lại thuộc hết các ngóc ngách cho trẻ con, biết chỗ nào bán tã, chỗ nào bán sữa... Để làm bố, tôi học hỏi kinh nghiệm ở khắp nơi, từ bạn bè đến sách vở và bây giờ tôi tự tin có thể tư vấn cho các bà mẹ trẻ như một người phụ nữ.
- Cùng là bố của bảy đứa trẻ, anh và Đỗ Mạnh Cường phân chia việc chăm con như thế nào?
- Tôi đưa con đi học buổi sáng thì Cường đón buổi chiều. Cường lo vấn đề quần áo còn tôi là người lo các vấn đề hành chính cho các con, ví dụ như chọn trường, nộp đơn học, đi bệnh viện. Tôi chủ động làm rồi bàn bạc với Cường. Cường muốn mua cái gì cho con cũng bàn bạc với tôi nhưng tất nhiên Cường là người quyết định. Chúng tôi cùng nhau chăm con, người này làm việc này thì người kia làm việc khác, miễn là tốt nhất cho các con chứ không có sự phân chia, quy trình hay ràng buộc gì cụ thể cả.
- Trong công việc, anh là CEO còn Đỗ Mạnh Cường là nhà thiết kế. Thế còn ở nhà, hai anh phân vai như thế nào trong việc nuôi dạy con?
- Chúng tôi không có sự phân vai, hai bố đều thương con như nhau. Tôi luôn tươi cười, vui vẻ còn Cường có gương mặt hơi lạnh lùng một chút nên chắc các con sợ bố Cường hơn bố Huy (cười). Tôi cũng là người chiều con hơn, bình tĩnh hơn trong mọi chuyện hơn.
Bản chất của tôi là người luôn tươi cười, nhẫn nhục. Dù gặp sóng gió hay có một nghìn công việc, tôi cũng tỉnh táo để vượt qua mọi thứ. Nếu tôi không có tính thiền như thế thì khi gặp Cường chắc cũng tưng bừng lâu rồi. Cường nóng tính lắm. Chỉ cần ai chen qua mặt, nói nặng nói nhẹ là Cường thể hiện thái độ liền còn tôi thì không bao giờ phản ứng ngay tập tức vì nghĩ rằng ai làm sai với mình thì sau này người ta cũng phải xấu hổ thôi.
- Đỗ Mạnh Cường khi làm bố là một người như thế nào?
- Cường bề ngoài lạnh lùng nhưng bên trong là một trái tim đầy tình cảm. Nếu không đi chung một con đường, tôi cũng sẽ không thấy được điều đó. Khi làm bố, Cường dành cho con tình cảm nồng nhiệt hơn tất cả những gì tôi có thể tưởng tượng. Cường có thể ôm con cả ngày, để con ngủ cả đêm trên lồng ngực mình dù chẳng ốm đau gì. Ngày Nhím còn nhỏ, Cường từng ôm con suốt hai tiếng khi ngồi trên bàn tiệc. Với những bé sau này, Cường cũng chịu khó ôm ấp, pha sữa, cho con ăn, ru con ngủ. Cường có thể làm những điều mà một người phụ nữ bình thường cũng khó làm nổi.
Chứng kiến những gì Cường làm, tôi thấy chẳng có gì phải lo lắng khi nhận nuôi đông con. Giờ Cường muốn nuôi 100 đứa trẻ, tôi cũng ủng hộ vì tình cảm của Cường dạt dào đến mức có thể chia cho tất cả.
- Áp lực kinh tế với hai anh như thế nào khi nuôi bảy đứa trẻ?
- Cũng không hề đơn giản đâu. Tôi biết Cường giảm bớt chi tiêu mua sắm đồ hiệu để dành tiền lo cho con. Thế nhưng, Cường mua cho con còn nhiều hơn cả mua cho mình.
Mỗi khi nhận nuôi thêm một đứa con, Cường chỉ sợ tôi phản đối nhưng tôi không bao giờ làm vậy. Tôi luôn nghĩ tất cả quyết định của Cường là điều tôi cần tôn trọng vì Cường là người đồng hành với mình. Mỗi khi tôi im lặng, Cường biết rằng tôi đồng ý, chỉ là không thuộc tuýp hô hào, đánh trống thổi kèn ầm lên thôi.
- Từ thương hiệu thời trang đến việc nhận nuôi bảy đứa trẻ hoàn cảnh khó khăn, khán giả trước nay chỉ thấy hình ảnh của Đỗ Mạnh Cường chứ không bao giờ thấy anh xuất hiện. Tại sao anh lại chọn vị trí đứng sau Đỗ Mạnh Cường lâu như thế?
- Trước khi gặp Cường, tôi đã có nhiều hào quang của sự nổi tiếng. Mười mấy năm trước, tôi xuất hiện nhiều trên báo giấy, luôn đại diện cho các doanh nghiệp của mình nhưng khi cùng Cường làm thời trang, tôi hiểu rằng tên của nhà thiết kế là quan trọng nhất nên đã cố gắng đẩy tên của Cường lên đỉnh vinh quang. Tôi không cần phô hình ảnh mình ra vì có phô cũng chẳng được gì, đôi khi không xuất hiện lại thấy mình quyền lực hơn. Trong show SIXDO, tôi không lên sân khấu nhưng 2.000 con người ở đó, chẳng ai là không biết tôi. Tôi chọn đứng sau bóng dáng của Đỗ Mạnh Cường và hạnh phúc với điều đó. Đỗ Mạnh Cường càng thành công thì người ta càng đánh giá tôi tốt hơn, đó mới là điều quan trọng.
- Với anh, đứng sau Đỗ Mạnh Cường là vị trí dễ hay khó?
- Đó là vị trí rất khó đứng, không dễ đâu. Để có ngày hôm nay, tôi phải trải qua nhiều thách thức lắm. Nếu như thương hiệu Đỗ Mạnh Cường không sống và thành công, cũng sẽ chẳng ai quan tâm đến con đường này của tôi.
- Anh nghĩ sao khi nhiều người nói Đỗ Mạnh Cường quá may mắn và đổi đời khi gặp được Huy Cận?
- Hỏi một nghìn người thì chắc một nghìn người đều nghĩ như thế nhưng trong thâm tâm, tôi lại thấy mình quá may mắn khi gặp được Cường. Nếu không có Cường thì chắc tôi không có con đường kinh doanh thời trang như hiện tại cũng như tôi may mắn vì gặp con nên mới có thiên chức làm bố và xây nên SIXDO. Tôi và Cường giờ có chung thương hiệu thời trang và một gia đình. Cả hai cái đó đều không phải đơn giản mà có được nên chúng tôi trân trọng lắm, không thể rời xa được.
End of content
Không có tin nào tiếp theo