Diễn viên quần chúng bị dẫm đạp và thực tế tàn khốc ở phim trường Trung Quốc
Mạc Văn Khoa theo đuổi Diễm My trong phim 1990 / Son Ye Jin bị lôi vào tranh cãi vì bị xếp "chung mâm" với "điên nữ" Seo Ye Ji, fan giành giật danh hiệu nữ hoàng phim kinh dị
Mới đây, cư dân mạng xứ Trung xôn xao trước hình ảnh một nam diễn viên quần chúng bị dẫm đạp trên phim trường. Cụ thể, trong cảnh phim,anh đóng vai một người đàn ông mặc quần áo nữ sinh, nằm ngất xỉu trên vỉa hè và bị đám đông chạy qua người.
Trên mạng xã hội Việt Nam, nhiều cư dân mạng cũng bày tỏ sự xót xa trước hình ảnh cực khổ của diễn viên quần chúng trên phim trường.
Bị coi thường, ngược đãi trên phim trường
Thực tế, chuyện diễn viên quần chúng Trung Quốc bị ngược đãi, coi rẻ không phải hiếm. Từ lâu, phim trường Hoành Điếm (Chiết Giang) - địa điểm được mệnh danh là Hollywood của Trung Quốc - đã là nơi chứng kiến sự cạnh tranh khủng khiếp của nghề diễn viên quần chúng.
Theo thống kê tại Trung Quốc, hiện có gần 40.000 người sống bằng công việc thầm lặng này, nhưng mỗi năm ngành điện ảnh chỉ cần khoảng 10.000 diễn viên quần chúng.
Vì vậy, nhiều người bất chấp nguy hiểm, cực khổ để đổi lấy vài giây xuất hiện trên màn hình.
Năm 2019, hình ảnhnữ diễn viên quần chúng bị bắt nằm xuống làm ghế ngồi cho nam diễn viên chính ngồi lên khiến dư luận bức xúc. Nhiều người sau đó đã chỉ trích đoàn phimvì hành vi thiếu tôn trọng và coi thường phụ nữ.
Các diễn viên nữ khi đóng vai a hoàn phải quỳ suốt nhiều tiếng đồng hồ.Đoạn Y Y - một nữ diễn viên quần chúng - chia sẻ trên Sina - cô phải cắn răng chịu đựng, quỳ gối hơn 20 tiếng trong một bộ phim cổ trang.
Khi ghi hình vào mùa đông, các nữ diễn viên cũng phải chấp nhận cảnh lạnh giá khi chỉ khoác lớp áo mỏng theo yêu cầu của đoàn phim. Thậm chí, nhiều người còn ám ảnh với những cảnh quay dưới nước vì sau khi ngâm mình hàng giờ đồng hồ, ai nấy đều run lập cập, mặt trắng bệch, có người còn thậm chí không thể bước đi nổi vì quá lạnh.
Các nam diễn viên cũng chịu cực khổ không kém phái nữ. Do thường xuyên đóng các cảnh đánh nhau, họ chấp nhận để cơ thể bị thương. Thậm chí, có những người mong được đóng cảnh đánh đập,tra tấn vì mức cát-xê thường sẽ cao gấp đôi.
Đôi khi, các diễn viên còn bị ekip đoàn phim điều đi làm những việc tay chân như bốc vác, vận chuyển đạo cụ mà không được trả thù lao.
Sohu cho biết, mỗi năm có hàng chục diễn viên quần chúng bị thương và thậm chí là bỏ mạng trên các phim trường. Tuy nhiên, các nhà sản xuất luôn tỏ vẻ thờ ơ, bàng quan trước sự an toàn và sức khỏe của các diễn viên ít tên tuổi.
Thu nhập ít ỏi, điều kiện sống cực khổ
Dù vất vả nhưng nghề diễn viên quần chúng lại bị đối xử rẻ mạt. Mỗi ngày, phim trường Hoành Điếm quy tụ hàng trăm diễn viên đến đợi chờ để được thử vai.
Bất chấp nắng nóng, cực khổ, họ ăn ngủ trên phim trường chỉ để đợi lọt vào mắt xanh của các đạo diễn và lướt qua màn ảnh vài giây ngắn ngủi.
Theo Sina, nếu làm đủ 8 tiếng, các diễn viên có thể nhận 6 USD (khoảng 138 nghìn đồng). Nếu làm thêm sẽ được tính 1 USD/giờ (khoảng 23 nghìn đồng).
Vai diễn nào có thoại sẽ được trả công 7 USD (khoảng 161 nghìn đồng), nếu đóng cảnh bạo lực, bị đánh đập, cưỡng bức, mức thù lao sẽ cao hơn, từ 15 - 70 USD (khoảng 346 nghìn đồng - 1,6 triệu đồng).
Dù đóng cảnh bị tổn thương thân thể và tinh thần nhưng điều kiện lao động của các diễn viên không được đảm bảo. Cơm họ ăn buổi sáng thì cũng chỉ có bánh bao, trứng, đậu phụ…
"Chẳng ai trong chúng tôi quan tâm đến việc ăn uống đâu. Lắm lúc đang ăn mà nghe hiệu lệnh của đạo diễn thì ai cũng quẳng hộp cơm sang một bên chạy đi ngay. Nếu chậm một chút thì sẽ bị người khác chiếm chỗ ngay", một diễn viên nam giấu tên từng chia sẻ trên Kknews.
Điều kiện sống thấp, một số diễn viên quần chúng còn không có nhà để về. Sau khi đóng phim có những người sẽ xin ngủ nhờ ở phim trường, ra công viên ngủ hoặc ngủ ngoài đường.
Cuộc sống bấp bênh, thu nhập bèo bọt nhưng nhiều người vẫn theo đuổi nghề vì đam mê diễn xuất. Thực tế, nhiều diễn viên nổi tiếng như Châu Tinh Trì, Ngô Mạnh Đạt, Vương Bảo Cường... cũng đi lên từ những vai quần chúng. Tuy nhiên, tháng ngày tàn khốc và gian nan ấy là quãng thời gian cực khổ mà họ không bao giờ quên.
"Cuộc sống của những người đóng vai quần chúng giống như hạt cát giữa sa mạc, không được quan tâm. Vì vậy, tôi quan niệm trong phim của mình sẽ không bao giờ tồn tại cái gọi là diễn viên quần chúng, diễn viên nhỏ. Tôi luôn cố gắng khai thác ưu thế và phát huy những nét độc lạ của riêng họ để những diễn viên này được tỏa sáng", Tinh gia chia sẻ.
End of content
Không có tin nào tiếp theo