Lý Nhã Kỳ 'né' khi được hỏi chia tay vì xuất hiện người thứ 3?
Ngày 23/10, Lý Nhã Kỳ xác nhận đã chia tay mối tình 9 năm. Có nhiều đồn đoán xung quanh mối tình của Lý Nhã Kỳ và cũng có không ít bàn tán về mục đích của cô khi công khai chuyện chia tay.
Cuộc sống không có kịch bản nào cả
- Vì sao suốt 9 năm yêu kín tiếng, không chia sẻ hình ảnh, danh tính người đàn ông ấy, sau khi chia tay đã lâu chị lại tiết lộ về mối tình?
- Nếu để bắt đầu câu chuyện, tôi nhận ra mình là người thiệt thòi bởi đã không thể “giới thiệu” bạn trai vào những thời điểm đẹp đẽ nhất của mối quan hệ.
Cả hai đều đã phải có gì đó hy sinh để giữ gìn cho nhau, những danh vọng được nhận tỷ lệ thuận với thiệt thòi phải đón nhận. Trong khoảng thời gian đẹp nhất, tôi đã dành trọn vẹn cho mối quan hệ nghiêm túc đó với tất cả trân trọng.
Việc quyết định nói ra khi đã chia tay không phải là điều gì to tát, nhưng đối với cá nhân tôi thì đó là một quyết định khó khăn, chỉ vì lo lắng mình sẽ tổn thương. Giống như tiếng còi trong trận bóng, ai cũng hiểu nó sẽ phải sớm muộn cất lên ở phút 90+ nhưng tất thảy đều không muốn nghe thấy nếu như đội nhà đang ở thế bất lợi.
Bởi vì tôi là phụ nữ, buông bỏ không phải là điều dễ dàng. Đến lúc cần kết thúc thì phải thừa nhận, nói ra để không còn những ì xèo lời ra tiếng vào, đều là những sự tò mò không cần thiết.
- Yêu một người đàn ông trong gia đình quyền thế, dư luận cho rằng nhờ yêu người này, chị đã có tất cả, tiền bạc và sự nổi trội ở showbiz?
- Trong những quan niệm cũ thì người phụ nữ khi yêu một người đàn ông có gia thế đều hiển nhiên sẽ phải đón nhận thị phi và mọi nỗ lực của cô ấy đều vô nghĩa. Tôi cũng không phải ngoại lệ khi phải đón nhận những điều đó.
Tôi đã lựa chọn làm việc chăm chỉ, lao động nghiêm túc. Bạn bè, người thân biết điều đó nên tôi không cần phải chứng minh.
Nếu không có thực lực thì mọi sự o bế cũng sớm muộn phơi bày cái lõi bên trong. Tôi không dám nói mình giỏi giang, nhưng chắc chắn là người may mắn, đủ cứng cáp và tự tin vì đã trải qua đủ thứ va vấp. Những điều đó là bản năng không ai cho hay phụ đỡ được.
Anh ấy đã cho tôi sự an bình. Điều này khó hơn mọi hão danh vô thực đồn thổi phía bên ngoài.
- Khi yêu, chị từng chia sẻ với công chúng, cuộc sống sang giàu đáng mơ ước như biệt thự dát vàng, trang sức đắt giá... Từng có ý kiến gọi đó là sự phô trương. Đây liệu có phải là một lý do gây ảnh hưởng đến cuộc sống chung giữa chị và người đàn ông đó?
- Điều này Kỳ phải nói lại cho đúng. Kỳ là một doanh nhân trong đó có mảng kinh doanh về kim cương vậy nên Kỳ không thể xuất hiện trên truyền thông những event hoặc sự kiện quan trọng bằng hình ảnh úi xùi, xuề xòa được.
Mình làm vậy là tôn trọng khách hàng cũng như giữ gìn niềm tin vào sản phẩm dịch vụ của công ty mình cung cấp. Liệu bạn có sẵn sàng chi tiền mua kim cương của công ty Kỳ nếu như Kỳ thường xuyên đi dép xỏ ngón mặc áo còn chưa ủi hoặc đang sống trong một căn nhà xấu xí?
Phía sau những thứ lấp lánh đó, Kỳ rất thích ăn mặc thoải mái, make-up nhẹ nhàng nhưng đó chỉ là khi dành cho người thân, bạn bè, lê la hàng quán ngoài phố. Khi ấy rất thoải mái, ăn cũng ngon miệng hơn.
- Vì yêu một người đàn ông gia thế, giàu có, cái tên Lý Nhã Kỳ đã gắn với nhiều thị phi. Ngay cả lý do của cuộc chia tay này có thể cũng sẽ được đặt câu hỏi. Chị đã lường trước được những kịch bản này?
- Ước gì tôi là người biết tính toán cảm xúc của mình từng centimet như vậy. Thật khó để đánh đổi những thứ vô giá như tuổi trẻ, cảm xúc để lấy những thứ mình đang sẵn có. Tôi có thể ngồi ăn quán ăn vặt bên vỉa hè thì những giá trị được cho là cao sang khác đều nhang nhác như vậy. Phải là bản thân mình chứ.
Cho nên nếu nói rằng tôi cần một điểm tựa cao sang để đi xa hơn thì thật không đúng. Có lần, gặp một ông cụ trong vùng núi Tây Nguyên, ông có nói tôi giống như cây rừng, hoang hoải cao trội, được hưởng nhiều nắng thì cũng phải chịu nhiều gió.
Cuộc sống chúng ta không có kịch bản nào cả, càng toan tính thì sẽ càng đi vào sai lầm. Việc chia tay khi một trong hai người không còn tha thiết, hoặc tìm được niềm vui tự tại khác, thì đối diện nó là việc nên làm, muộn còn hơn tồn tại để tiếp tục tổn thương cho cả hai.
- "Chia tay khi một trong hai người không còn tha thiết", chị muốn nhắc đến việc anh ấy đã có người phụ nữ mới?
- ... (im lặng)
- Cảm giác của chị khi đánh mất người đàn ông mình yêu vào tay một phụ nữ khác? Chị có tò mò về cô ấy?
- Tôi nghĩ là chúng tôi đã hết duyên, khi hết duyên thì có rất nhiều lý do dẫn đến việc không còn chung lối. Cũng có thể do tôi là tuýp phụ nữ tham việc nên không phải người phụ nữ lý tưởng để giữ được người đàn ông bên cạnh mình.
Tôi nghĩ mỗi người chúng tôi đã có một cuộc sống mới, vì vậy, điều tốt nhất là tôn trọng đời sống riêng của nhau. Sau đổ vỡ, bất kể ai cũng sẽ nhìn thấy những điều mình cần nhưng người kia lại không có, hoặc ngược lại để bước đến hạnh phúc mới tốt đẹp, bền vững hơn.
- Chị có nghĩ, anh ấy đào hoa vì giàu có?
- Cái này thuộc về tiêu chí và cảm nhận của từng người phụ nữ. Đúng là những chàng trai khi thành đạt, giàu có thì hiển nhiên đó là ưu điểm rất tốt trước mặt phụ nữ.
Nhưng khi người đàn bà đã đủ chín chắn, cứng cáp, tự chủ thì đó lại không phải là ưu điểm nữa, chỉ là một tấm “căn cước an toàn” phổ quát cho bề ngoài.
Họ sẽ mong đợi những điều mà không đồng tiền nào mua được, đó là sự hy sinh, tinh tế, quan tâm, lãng mạn… Phụ nữ hay đòi hỏi lẫn mong chờ người đàn ông của mình nhiều điều vô lý lắm.
Sau chia tay tôi lại làm được nhiều thứ
- Chín năm ở bên người đàn ông ấy, đã làm nên những gì ở Lý Nhã Kỳ?
- Chín năm cho một mối tình có thể nói đó là quãng thời gian để tôi trưởng thành hơn rất nhiều, được chăm lo những người vô tình đi qua cuộc sống của mình. Nếu nói quãng thời gian đó không dài là chưa đúng. Khi dừng bước ngoái đầu nhìn lại mới thấy nó dài như thế nào. Thời gian đó đủ làm thay đổi một con người nhưng thật tiếc thời gian đó lại không làm thay đổi tôi quá nhiều.
- Nhìn lại, chị thấy mình được và mất gì?
- Cuộc sống không có được và mất. Mọi sự cố đều là những trải nghiệm, bài học cần thiết để tôn cứng cho hiện tại. 9 năm dành cho một mối tình, để được cảm nhận và biết sự lãng mạn, hy sinh cho nhau và có cả tổn thương. Dù thế nào, tôi nghĩ mình cũng thật may mắn được trải nghiệm bên một người từng có lúc đáng yêu biết bao.
Tôi nghĩ quan trọng nhất khi bước ra mối quan hệ đó, mình vẫn còn niềm tin tử tế vào cuộc sống, chứ không bi quan, tiêu cực quá đáng .
- Chị giữ lại cho mình những gì?
- Anh ấy biết điều và dễ mến. Làm người đểu, xấu xa mới dễ bị người đời coi thường, ít nhất anh ấy đã không làm vậy cho đến lúc này. Có những quan niệm, thái độ dễ bị thời gian làm thay đổi, hy vọng anh ấy không vấp phải sai lầm.
Cho đến bây giờ, tôi nhận ra phải biết yêu bản thân mình hơn là dựa theo cảm xúc nào đó trong quá khứ. Thời gian không còn nhiều, đó là sự thật. Sau thời gian đó, tôi biết mình đã cứng cáp hơn rất nhiều dù trễ đi nữa.
Đã có lúc mệt mỏi thực sự, những ký ức quẩn quanh, rồi bạn bè cũng phàn nàn nói ra vào, tôi thấy họ nói đúng, không tự hỗ trợ cuộc sống mình thì ai có thể làm được điều đó.
Tôi dành thời gian nhiều hơn cho gia đình, đi chơi, trồng cây, làm những việc mà đáng lẽ phải làm từ rất lâu rồi, bây giờ mới có thời gian hiện thực hóa từng thứ. Thấy rất vui vì hóa ra một cô gái sau bi kịch lại có thể làm nhiều việc đến thế.
- Chị có trách cứ?
- Kỳ không trách cứ điều gì cả. Chỉ thấy là cần thiết phải nói ra. Nếu như trách cứ làm cuộc sống tốt hơn thì có lẽ chúng ta chỉ nghe thấy những lời phàn nàn quanh năm suốt tháng.
Kỳ đọc trong sách, muốn tinh thần khỏe mạnh thì không phải là nâng lên vật nặng, mà phải là biết đặt xuống nhẹ. Trách cứ là cách ném vào quá khứ những điều không cần thiết, chỉ làm gia tăng tổn thương, trước hết là cho chính bản thân.
Khi chúng ta hạnh phúc, thời gian bên cạnh nhau trôi đi rất nhanh. Còn khi buồn 1 giờ như thể kéo dài đến cả tuần vậy. Kỳ không biết định tính khoảng thời gian là bao lâu, chỉ tính bằng cảm xúc buồn bã thì có vẻ rất dài đó nhưng quy đổi cụ thể ra phút - giây thì Kỳ không nhớ nữa. Thời gian là ở phía trước không phải ở phía sau, Kỳ nghĩ vậy.
- Chị đã nghĩ cho mình một con đường mới?
- Tôi chọn tiêu đề cho cả một thông điệp là hai chữ: khoảng lặng. Đó là cảm xúc thật lúc ấy, dừng lại một chút để nhìn lại và có một quyết định kinh khủng là nói ra những điều cần phải nói.
Khép lại một giai đoạn cuộc sống không còn phải bận tâm đi thì thầm giải thích với người quen, hoặc hoang mang với những lời đồn thổi ác ý. Vậy tại sao không cởi mở, nói một lần là đủ.
Phía trước là bầu trời, đó không chỉ là một tên phim.
End of content
Không có tin nào tiếp theo