Miko Lan Trinh: 'Mỗi ngày về nhà, mẹ đều trừng mắt bắt tôi thề không có gì với người yêu đồng giới'
Hứng càng nhiều 'gạch đá', Meghan càng nổi tiếng, giấc mơ trở thành ngôi sao toàn cầu sắp thành hiện thực / Sao nữ “Reply 1994” đối đầu “đệ nhất mỹ nhân” Kim Hee Sun
Chào Miko Lan Trinh, tại sao đến thời điểm này chị mới quyết định công khai người yêu?
- Tới thời điểm này, tôi mới công khai vì tôi phát hiện trước giờ tôi luôn là kiểu người yêu cuồng nhiệt, yêu hết mình. Tuy không nhận ra nhưng những đối tượng trước tôi tìm hiểu, họ sẽ có điều gì đó khiến tôi cảm thấy không như bây giờ. Phải có vấn đề nào đó, có thể họ chưa hết lòng với tôi hoặc trong mối quan hệ đó. Tôi rất cố gắng xây dựng nhưng vẫn có gì đó thiếu trong thời điểm đó tôi không nhận ra. Chỉ đến bây giờ, khi gặp đúng người. Có nhiều người nói tại sao thấy tôi khác quá. Tôi nghĩ bất kì ai cũng vậy, không chỉ riêng tôi, khi đã gặp đúng người sẽ thăng hoa trong rất nhiều lĩnh vực, nhất là lĩnh vực mà chúng ta yêu quý. Không chỉ riêng những chuyện tôi khoe với mọi người, trước giờ cũng có rất nhiều việc tôi che giấu đi. Ví dụ tôi thích viết, tôi muốn hát, làm những điều theo bản năng của mình để ca ngợi những cảm xúc hiện giờ tôi có.
Những người yêu trước của chị có ai đặc biệt như người hiện tại, và yêu một người đồng giới có áp lực nào đó mà chị lường trước để chị công khai không?
- Tôi xin phép đính chính lại, Kenji không phải đồng giới. Kenji không phải là nữ, tôi cũng không phải lesbian, tôi là gái thẳng. Với cảm xúc của tôi, Kenji như là một người đàn ông. Tôi không muốn so sánh gì với người yêu cũ nhưng trong sự hiểu biết của tôi với tất cả những người đàn ông, Kenji là người “đàn ông” tính nhất, từ phong cách đến cách suy nghĩ, ngay cả cách chăm sóc mọi người và người yêu của mình. Đối với tôi, đây không phải tình yêu đồng giới.
Đúng là trước giờ, tôi quen những người sinh ra đã là đàn ông. Kenji ngày xưa là phụ nữ nhưng đã trải qua một quá trình dài để khẳng định bản thân và được sống là chính mình rồi. Khi nói ra với tất cả mọi người, thú thật cũng có nhiều phản ứng khiến tôi hơi bất ngờ. Nếu là người ngoài, họ phản ứng lại tôi sẽ không bất ngờ. Riêng gia đình tôi, những người đồng ý cho tôi đi làm nghệ thuật, có những tư tưởng tiến bộ. Tôi và gia đình cũng rất thân thiết và thường hay tâm sự với nhau, thậm chí gia đình tôi không bao giờ ép tôi có chồng. Họ nói tôi không cần phải có chồng, muốn có con cũng được, không nhất thiết phải có chồng. Ba mẹ tôi đã tiếp thu những điều đó từ sớm. Có những khi tôi nghĩ tôi rất hạnh phúc, tôi về khoe với gia đình có một người tốt như vậy. Cuối cùng, tôi cũng tìm thấy nhưng tôi hơi bất ngờ về phản ứng của ba mẹ. Ban đầu, tôi bất ngờ như vậy. Nhưng qua một khoảng thời gian, tôi nhận ra rằng, tôi không hối hận với quyết định này của mình. Tôi hiểu tại sao lại như vậy, vì chuyện này còn quá mới. Có thể lúc trước gia đình tôi đã tiếp thu được câu chuyện làm "mẹ đơn thân" nên đồng ý với chuyện đó. Còn bây giờ, với mối quan hệ mới, cũng có những người trẻ và tiến bộ nhưng vẫn chưa hiểu nên tôi hiểu được tại sao ba mẹ tôi lại có phản ứng như vậy. Lại một quá trình dài, cần khoảng thời gian dài phía trước để có thể thay đổi suy nghĩ của gia đình tôi.
Miko Lan Trinh và bạn trai vẫn đang gặp sự cấm đoán của bố mẹ.
Để thay đổi suy nghĩ đó, chị nghĩ bản thân chị và người yêu có nỗ lực hay làm điều đó không?
- Không phải chỉ đơn giản là nỗ lực chứng minh, đây là mục đích của cả hai để phát triển cuộc sống cùng nhau, có cuộc sống hạnh phúc hơn, tiến bộ hơn. Chúng tôi phải nỗ lực rất nhiều, không phải chứng minh gì cả mà để đi đến đích cuối cùng là hạnh phúc. Riêng những vấn đề hiện tại tôi gặp, tôi nghĩ thời gian này cần hòa hoãn lại. Nếu cứ cương và nhất định đòi bằng được những điều bản thân mong muốn, sẽ không ai theo kịp cả. Tôi lại luôn mong ba mẹ tôi hiểu và hạnh phúc với hạnh phúc của tôi. Bây giờ, tôi đang thuyết phục ba mẹ rất nhiều. Khi nói chuyện với mọi người, mọi người nghĩ đây là câu chuyện để PR, tôi sẽ chứng minh với mọi người đây là tình yêu thực sự. Nhưng khi về nhà, tôi lại nói với ba mẹ đây là PR, là sự nghiệp của tôi. Đó là một nửa sự thật tôi đưa cho ba mẹ tiếp nhận để có thời gian trì hoãn. Mỗi ngày tôi lại tâm sự, tỉ tê với ba mẹ để họ bắt đầu hiểu hơn về những gì tôi đang sống và đang gặp.
Người yêu của chị khi biết phản ứng của ba mẹ chị có cảm thấy sốc không?
- Thật ra đây là cuộc sống của anh ấy. Việc này anh ấy hoàn toàn lường trước được, thậm chí nhiều khi Kenji nói: “Có những dạng phản ứng như sau…” Nghĩa là anh ấy đã gặp qua nhiều cách phản ứng khác nhau rồi. Anh ấy phải vượt qua khó khăn, cấm đoán của gia đình mình từ trước nên anh ấy rất kinh nghiệm. Ngay từ đầu, Kenji nói tôi phải từ từ thôi. Nhưng lúc đó, tôi lại rất tự tin, rất muốn khoe nên cuối cùng tôi lại là người hồ đồ. Bây giờ rắc rối phát sinh, Kenji vẫn luôn là người động viên, cho lời khuyên với tôi. Bây giờ, tôi tâm sự rất nhẹ nhàng nhưng có những lúc tôi rất buồn, rất giận, những cảm giác tiêu cực đều có hết. Bây giờ nhà tôi nhiều khi có những sự to tiếng với nhau. Chính những lúc đó khiến tôi rất giận, nhưng tôi thương ba mẹ tôi vô cùng. Lại có người nhẹ nhàng, khuyên nhủ nên tôi hiểu ra và có cách cư xử phải phép hơn.
Nói vậy nghĩa là chị và ba mẹ đã có sự xung đột?
- Đúng vậy! Ba tôi im lặng quan sát. Ngày xưa ba mẹ tôi yêu nhau cũng bị bà ngoại tôi cấm đoán, thậm chí bị đánh nữa. Bây giờ tôi đỡ hơn, chỉ bị la mắng, cấm không cho ra khỏi nhà. Có lúc gia đình nói tôi bỏ nghề đi vì giới này ghê quá, không thể hiểu được. Ngày xưa, gia đình mẹ tôi cũng thuộc dạng khá giả, còn ba tôi lại quá nghèo, lại từ miền Trung vào, không có một xu dính túi nên phải đi làm thuê. Khi đó ba tôi yêu mẹ tôi nhưng mẹ tôi mới học lớp 12 nên bị ngoại cấm, bị đánh… Cuối cùng, cả hai lấy nhau và hạnh phúc đến bây giờ. Trong kí ức của tôi, tôi chỉ thấy ba mẹ cãi nhau đúng một lần, luôn xưng hô anh, em, yêu thương nhau. Từ hai bàn tay trắng làm nên và nuôi tôi cùng em gái không thiếu một thứ gì. Đó là một câu chuyện thời đại trước, khi yêu bị cấm đoán. Còn bây giờ, thời đại mới có những dạng giới tính khác mà có lẽ xã hội vẫn chưa mấy ai hiểu hết nên ba mẹ tôi, những người thuộc thế hệ trước, làm sao hiểu được. Tôi thấy ba mẹ tôi ngày xưa làm được, vượt qua được, sống hạnh phúc đến giờ, tôi hy vọng bây giờ tôi cũng sẽ vượt qua được chuyện đó.
Mâu thuẫn lớn nhất là giữa mẹ tôi và tôi, vì tính của hai người quá giống nhau nên nảy sinh ra mâu thuẫn. Cứ nghĩ điều bản thân mong muốn là đúng nên muốn được liền, khi đó cách nói sẽ khiến người kia không hiểu, cộng thêm khoảng cách thế hệ nữa. Tôi nghĩ bổn phận của tôi bây giờ được ăn học đầy đủ, được làm nghề và tiếp xúc nhiều nên cần từ tốn, vượt qua nỗi đau của việc mẹ tôi không hiểu. Và cố gắng làm sao để nắm tay mẹ, giải thích cho mẹ biết rằng, tôi đang hạnh phúc, tôi đang phát triển.
Về phía gia đình người yêu của chị phản ứng thế nào, và họ biết gia đình bên chị phản đối con của họ yêu chị không?
- Mỗi vấn đề giải quyết một lần. (Cười) Hiện tại, gia đình tôi là vấn đề lớn nhất. Còn gia đình của anh Kenji, những rắc rối anh ấy đã tự giải quyết từ thời điểm niên thiếu của anh. Anh ấy đã từng bị cấm đoán, không được là chính mình, bị bắt ép ở nhà, bị bắt nghỉ học… Rất nhiều chuyện xảy ra nhưng anh ấy đã vượt qua, đã khẳng định được bản thân, đã tự lập, có công việc tốt, sự nghiệp riêng. Bây giờ, ba mẹ của anh Ken ngược lại rất tự hào. Vì bây giờ đã có một người con trai đích tôn. Chuyện Kenji bây giờ yêu ai không bao giờ còn là vấn đề, chỉ cần anh ấy đồng ý, ba mẹ anh ấy cũng sẽ đồng ý. Vấn đề chỉ còn ở gia đình tôi, Ken cũng không dại kể cho gia đình anh nghe bên nhà tôi thế nào. (Cười)
Như vậy chị vẫn chưa đưa Kenji về ra mắt gia đình, chị hoãn lại đúng không?
- Bố mẹ tôi đã gặp một lần rồi, đó là lần tôi đưa anh về, xin phép ba mẹ để được yêu. Sau đó, gia đình tôi nổi trận lôi đình, rồi đến hòa hoãn nên tôi nói với gia đình, chúng tôi chỉ đang làm việc, đang tạo ra sự chú ý của dư luận để làm nên sản phẩm mới. Mỗi ngày ra đường, mẹ tôi gắt gao hơn, phải biết mấy giờ về, đi với ai. Mỗi ngày về nhà, mẹ đều trừng mắt bắt tôi thề đang không có gì với anh Kenji, tất cả chỉ là đang làm việc. Tôi nghĩ phải từ từ, ít nhất cũng phải đợi 6 tháng đến một năm nữa, mọi người nhìn thấy, không chỉ ba mẹ tôi. Bây giờ, mọi người đang quan tâm đến chuyện Miko Lan Trinh từ một cô gái “mê trai" lại quen một người dạng giới khác. Mọi người sẽ tò mò, thắc mắc nhưng chắc chắn chỉ một thời gian thôi. Có thể bây giờ mọi người thấy câu chuyện này để PR nhưng mục tiêu sâu xa của chúng tôi là làm sao để phát triển sự nghiệp âm nhạc của cả 2 để mọi người tin nhiều hơn.
Việc cấm đoán của bố mẹ chị gây trở ngại thế nào trong việc gặp nhau cũng như kết nối của cả hai, vì mỗi người yêu nhau đều muốn ở cạnh, chăm sóc người yêu?
- Tôi và Kenji mong muốn bên nhau nhiều hơn bình thường. Nhiều khi tôi ngẫm nghĩ những cặp đôi khác hoặc kinh nghiệm yêu trước đây của tôi, chỉ cần một ngày gặp nhau một buổi hay được đón đi ăn, đi xem phim cũng đủ vui. Nhưng tôi và anh Kenji lại khác. Nhiều khi đã gặp nhau nguyên một ngày rồi, đến tối về cũng cảm thấy rất buồn và day dứt. Vì vậy sẽ có sự trở ngại. Không ai muốn bạn trai chở về nhưng lại đứng xa xa, nói với mẹ đây là quản lý hoặc thả tôi ở ngoài đầu đường để tôi đi bộ vào.
Thật sự tôi cũng mệt, tôi đã 33 tuổi rồi, không còn 17, 18 tuổi nữa. Cảm xúc khó chịu là thường trực, chỉ có điều bây giờ tôi phải hy sinh bớt lại để ba mẹ thấy an toàn. Hiện tại, mẹ tôi cũng cảm thấy bất an. Tôi ra ngoài đi làm nhưng mẹ lại thấy bất an. Quan điểm của mẹ là tôi đang bị dụ vào một mối quan hệ thất thường trong showbiz. Ngày trước, trong âm nhạc, trong nghệ thuật, tôi rất thụ động. Khi nào có show mời tôi mới đi, tôi rất ít tiếp xúc với bên ngoài. Còn bây giờ, tôi giảm cân, tôi chăm chút vào ngoại hình hơn để có hình ảnh tốt hơn. Tôi nhiều show hơn, và đi làm nhiều hơn. Sau khi đi làm, tôi cũng cần cùng với ê-kip lập ra kế hoạch sắp tới hoặc gặp gỡ, giao lưu với các anh chị trong giới. Bản thân tôi thấy, tôi đang tiến bộ nhưng mẹ tôi đang hoảng sợ và nói không còn nhận ra tôi nữa.
Chị là người có hiếu mới nghĩ ra lý do để hòa hoãn chuyện tình yêu của mình. Nhưng vì sao bố mẹ chị lại không chịu hiểu con con gái?
- Ngày xưa lúc còn đi học, tôi có rất nhiều học bổng đi du học. Nhưng bản thân tôi lại không muốn du học, chỉ muốn ở nhà với ba mẹ. Hiện tại, tôi kiếm tiền, một mặt để có thể sống tự lập nhưng mặt khác, tôi lại không muốn điều đó. Tôi muốn nhìn thấy ba mẹ, muốn thân thiết với ba mẹ để ba mẹ hiểu ra những điều mới của thời đại. Tôi muốn bất kì độ tuổi nào, ba mẹ tôi cũng sẽ không có những tâm lý phức tạp của người lớn. Tôi rất muốn nắm tay ba mẹ để ba mẹ lúc nào cũng tận hưởng niềm vui trong cuộc sống. Mặc dù đây là tình yêu tôi cảm thấy là một nửa của tôi nhưng không thể vì người đó mà bỏ đi tình thương gia đình được. Tôi phải cân bằng những điều tôi muốn có trong cuộc đời. Chỉ cần tôi làm gì đó quá mức, sau này tôi sẽ hối hận và không bao giờ hạnh phúc được.
Bây giờ, tôi cần thời gian. Thực ra tôi không biết là sai hay đúng khi công khai mọi việc sớm quá. Nhưng tôi nghĩ, mọi việc đều có ý nghĩa với tôi. Có lẽ sóng gió bây giờ đến với tôi và gia đình là điều buộc phải trải qua. Đáng lẽ khi con cái lớn rồi, phải tự lập, như người xưa có câu: “Trong mắt ba mẹ, con cái luôn là trẻ nhỏ". Câu nói đó rất nên thơ nhưng hiểu sát hơn, nhiều khi câu nói của con không có ý nghĩa gì với ba mẹ. Nhiều khi ba mẹ ra đường nghe người ngoài nói còn tin tưởng hơn. Tôi từng gặp những chuyện như vậy từ trước. Có những lúc, tôi ra ngoài gặp chuyện, về kể với ba mẹ đều bị bác bỏ. Nhưng cũng y câu chuyện đó, ra ngoài người khác nói, ba mẹ tôi lại nghe. Tôi không có cái gì đó quá mạnh mẽ để chống đối lại chuyện đó nên cũng mặc kệ. Đến bây giờ, những rắc rối với ông bầu cũ, tôi luôn giải thích với mẹ rằng, khi đó tôi mới 23 tuổi, bây giờ tôi 33 tuổi. Nghĩ là đã 10 năm trôi qua, mỗi ngày ra đường tôi gặp số lượng người mà tôi nghĩ nhiều hơn ba mẹ gặp trong suốt 10 năm. Vì mẹ tôi là tuýp người chỉ chơi với chị em trong gia đình, không có bạn ở ngoài. Tôi luôn giải thích với mẹ, tôi đã gặp rất nhiều người trong cuộc sống rồi nhưng mẹ vẫn không tin tôi có khả năng nhìn người. Mẹ không tin vào nhận định của tôi. Từ trước đến giờ, tôi cũng không hề chống đối, luôn để tình trạng này xảy ra. Cuối cùng, rắc rối là do tôi cứ để mặc. Cho đến lúc này rất gắt gao, và như một thử thách, cũng như cơ hội để tôi thay đổi quan niệm của ba mẹ.
Người lớn sẽ rất cố chấp, nhất là chuyện tình yêu của con cái. Lỡ ba mẹ chị vẫn cố chấp như vậy, chị sẽ làm sao?
- Tôi cũng có lo về chuyện này. Tôi biết đây cũng là tình huống tệ nhất. Dù một năm hay 2 năm sau, dù tôi cùng Kenji làm ra thành quả không ai có thể phủ nhận. Nhưng cuối cùng, ba mẹ tôi vẫn khăng khăng việc tôi là con gái nên bắt buộc phải yêu một người đàn ông để có con cái. Nếu không còn cách nào cứu chữa được nữa, tôi sẽ tính sau. Vì bây giờ, tôi không dám nghĩ đến tình huống xấu nhất.
Chị là một người lý trí, khi gặp khó khăn trước mắt, có khi nào chị đặt lên bàn cân giữa một bên tình và hiếu, cái nào nặng hơn để đi theo phương hướng tốt nhất khi tình huống xấu nhất không?
- Câu này giống như hồi nhỏ, kêu lựa chọn giữa ba và mẹ vậy. Tôi sẽ không bao giờ lựa chọn cả. Tôi nghĩ, bắt ai đó phải lựa chọn những điều quan trọng nhất trong cuộc đời là vô lý. Tôi là người may mắn vì vừa có suy nghĩ của lý trí, vừa có suy nghĩ của trái tim rất nhiều nên tôi tin tôi sẽ cùng với anh Kenji vượt qua được. Những gì trước giờ tôi chưa tự tin vào bản thân, bây giờ tôi lại có cảm giác rất mạnh mẽ và niềm tin rất nhiều nên tôi sẽ không lựa chọn. Tôi tin một cách mạnh mẽ, tôi làm được chuyện đó.
Khi có được người yêu rất bắt mắt, ngoại hình và có ưu điểm tốt, có khi nào chị ghen tuông nhiều đến mức giữ người mình yêu không?
- Nếu không ghen có lẽ không yêu đâu. Tôi dùng lý trí của tôi nhiều hơn, từ từ lại một bước. Tôi nghĩ mỗi khi có rắc rối, công thức như sau: Từ từ lại, sau đó tìm cách điều tiết mong muốn của cả hai. Ví dụ chuyện của tôi và mẹ tôi, tôi cũng từ từ lại. Sau đó điều tiết mong muốn của cả 2 lại. Mỗi lúc sự cân bằng sẽ di chuyển, cho đến lúc cảm thấy đến phần này, mỗi người đều ổn và hạnh phúc. Tôi và anh Kenji cũng vậy. Tôi ghen, lúc đó tôi sẽ từ từ, không đùng đùng. Nếu tôi làm lớn chuyện sẽ ảnh hưởng đến hình ảnh của anh và cả của tôi nữa nên tôi sẽ im lặng, đến lúc phù hợp sẽ nói. Anh Kenji lại rất nhạy cảm. Anh ấy chú ý đến từng chi tiết, nếu tôi có chuyện gì anh ấy cũng nhận ra ngay. Những người khác sẽ không thấy những cử chỉ đó của tôi, đến khi tôi giật tay áo họ nói bực mình mới biết. Anh Kenji lại khác, chỉ cần nhận ra tôi có thái độ gì đó. Anh ấy sẽ hỏi, khi đó tôi sẽ nói cho anh nghe. Hoặc anh sai, hoặc anh sẽ giải thích. Có những cái phụ nữ với nhau mới hiểu. Ví dụ cô gái đó đang có hành động đó nghĩa là gì, nhưng Kenji lại không thấy vì anh ấy nhìn dưới góc nhìn một người đàn ông. Tôi phải giải thích cho anh ấy biết, anh ấy mới hiểu và điều tiết lại. Nếu bên kia sỗ sàng thì chấn chỉnh lại bên kia. Điều đó khiến tôi luôn có cảm giác tôi là nữ hoàng. (Cười) Biết rằng tôi là nữ hoàng nên không cần ghen tuông gì nữa.
Điều gì ở Kenji làm chị yên tâm nhất khi muốn gắn bó với anh ấy?
- Chắc chắn trong thời gian ngắn như vậy, tôi lại có sự cuồng nhiệt, công khai, mang về thưa với ba mẹ nghĩa là có gì đó tôi rất yên tâm. Nhưng tôi cũng không biết rõ đó là gì. Tôi chỉ biết đây là cảm giác mà tôi chờ rất lâu. Có nhiều phim và sách đã nói rồi, nhưng nhiều người nói cảm giác này không thực. Tôi đang trải qua cảm giác này, là một cảm giác rất mạnh mẽ. Mỗi khi tôi đưa ra hay nói ra điều gì, bên kia cũng nói tương tự để lắp vào chỗ trống đó. Tìm hiểu thêm một bước nữa, có những hiểu lầm diễn ra, rồi cả hai cùng nhau giải quyết hiểu lầm mới thấy lại lấp vào chỗ trống nào của tôi. Điều đó gọi là khớp, không có chỗ nào lệch. Hai đứa như hai bánh răng xoay cùng nhau, xoay đến đâu khớp đến đó. Tôi nghĩ bây giờ xoay chưa hết, có lẽ xoay hết là hết đời. (Cười)
Chúng tôi yêu nhau rất nhanh, đùng một cái lên báo, rồi đi show cùng nhau để trả lời về chuyện tình yêu của cả hai. Cả hai chưa từng tâm sự với nhau, nhưng mỗi khi tâm sự là những lần đi phỏng vấn cùng nhau, tâm sự thông qua câu hỏi của người khác. Nghe câu chuyện từ phía bên kia thay vì nói chuyện với nhau. Chúng tôi hay đùa với nhau rằng: Anh là hình ảnh, em là âm thanh.
Từ trước đến nay, trong âm nhạc, tôi là người có khả năng hát tốt hơn so với những gì mọi người lắng nghe nhưng tôi không tự tin vì tôi thiếu phần hình ảnh. Tôi từng có nhận định cho rằng, tôi là một cô MC có tiếng chứ không có hình. Tôi cũng từng là MC radio. Âm thanh của tôi đưa đến mọi người ai cũng thích. Những bài hát đầu tiên của tôi, khi đó mọi người chưa thấy hình ảnh tôi nhiều. Lúc đó chưa như bây giờ là quay MV post lên mạng, tôi chỉ đi thu trong phòng thu của một người bạn rồi đăng lên mạng. Bỗng dưng trở thành hiện tượng mạng. Sau đó, đến phần hình ảnh, tôi lại thất bại. Tôi muốn đi làm ca sĩ chuyện nghiệp nhưng tất cả hình ảnh của tôi xuất hiện tại sự kiện, họp báo, truyền hình cho đến những cuộc thi đều thất bại vì hình ảnh tôi đưa ra không phù hợp. Đó là lý do vì sao tôi mạnh về âm thanh nhưng vẫn chưa là ca sĩ thành công, cũng chưa là một nghệ sĩ thực thụ vì thiếu phần hình ảnh.
Anh Kenji lại là một đạo diễn hình ảnh. Anh làm thiết kế hình ảnh, anh từng tuyển những người phù hợp vào các TVC quảng cáo, các clip ca nhạc. Anh là hoạ sĩ, anh thiết kế, ngay cả không gian cần thiết kế lãng mạn. Anh từng làm qua từ studio đến nhà của anh. Bạn gái cũ của anh cũng đều là người mẫu, Hoa hậu. Thế giới của tôi và thế giới của anh những năm vừa qua song song với nhau, tưởng như là một nhưng lại tách làm hai hướng. Những người thành công nhất bây giờ là những người biết điều khiển cả hai hướng đó. Đưa ra những âm thanh đến được với mọi người, được mọi người đồng cảm và hình ảnh cũng phù hợp với những âm thanh đó như tưởng tượng của mọi người. Hai điều đó đi với nhau tạo nên một nghệ sĩ thành công. Những nghệ sĩ thành công hiện tại không chỉ thành công riêng về lĩnh vực chính của họ, họ còn có những talkshow để thể hiện tính cách riêng. Thành công về mặt hình ảnh không có nghĩa chỉ đẹp, phải có hình ảnh phù hợp, thuộc thị hiếu mọi người. Quay trở lại câu chuyện vừa nãy, trong sự nghiệp, chúng tôi cảm thấy tự tin vì một khi chúng tôi tìm thấy nhau. Sau khi kết thúc giai đoạn song song, không cần nhiều thời gian nữa vì chúng tôi biết phải làm gì. Sự nghiệp của chúng tôi sánh đôi với nhau. Sự nghiệp của tôi cũng là sự nghiệp của anh Kenji. Cả hai phải hòa hợp lại với nhau để tạo ra những sản phẩm được mọi người công nhận, yêu thích. Và có thể mục tiêu của hai đứa mang lại ý nghĩa, sự đồng cảm, thay đổi, giúp mọi người cùng có những tư tưởng tiến bộ hơn.
Nói vậy có nghĩa từ nay về sau, sự nghiệp của cả 2 sẽ đi cùng nhau. Chị sẽ đi theo hình ảnh cặp đôi đúng không?
- Câu chuyện cặp đôi chúng tôi là câu chuyện ngoài đời. Nói về hình ảnh, tác phẩm nghệ thuật, anh Kenji sẽ đưa cho tôi lời khuyên. Làm sao giúp tôi có hình thể đẹp hơn, mặc đồ phù hợp hơn, phong cách phù hợp hơn. Hiện tại, tôi đang giảm cân, chính nhờ sự khuyên răn, bắt ép của anh. Câu chuyện cặp đôi để truyền cảm hứng, biết đâu ngoài kia cũng có rất nhiều cặp đôi như chúng tôi, cảm thấy không được làm chính mình sẽ thấy động lực cho họ.
Cảm ơn Miko Lan Trinh về buổi trò chuyện này!
End of content
Không có tin nào tiếp theo
Xem nhiều nhất
Lộ clip nghi hiện trường vụ Đàm Vĩnh Hưng bị đứt vài ngón chân, hành động của nam ca sĩ gây tranh cãi
Chồng Thu Phương hé lộ việc vợ chồng Bích Tuyền chuẩn bị khởi kiện ngược Đàm Vĩnh Hưng
Thông tin bất ngờ vụ Đàm Vĩnh Hưng bị đứt vài ngón chân, thực hư chuyện hai bên lên kịch bản lấy bảo hiểm
Thông tin nóng vụ Đàm Vĩnh Hưng hát ở nước ngoài dù đang bị cấm diễn, Thứ trưởng Bộ VHTTDL lên tiếng
Kể chuyện hoa Đà Lạt bằng thời trang
Netizen xôn xao khi biết tình trạng hôn nhân thực sự ở hiện tại của Kim Lý và Hồ Ngọc Hà