Ngọc Hân: 'Bố bảo vinh quang của hoa hậu phù du lắm'
Hoa hậu Ngọc Hân gây “choáng” khi mạnh tay cắt tóc ngắn sau nhiều năm / Hoa hậu Ngọc Hân bàn về chuyện tình yêu, tiết lộ phản ứng của bạn trai khi cắt tóc ngắn
- 10 năm trở thành Hoa hậu Việt Nam, khoảng khắc nào của đêm đăng quang khiến chị và người thân nhớ mãi?
- Để kỷ niệm 10 năm đăng quang Hoa hậu Việt Nam, tôi tổ chức một bữa tiệc nho nhỏ mời toàn những người có liên quan đến cuộc thi năm ấy tới dự. Đến bây giờ mọi người vẫn nhớ, khi cái tên Ngọc Hân vừa được xướng lên với ngôi vị Hoa hậu Việt Nam thì tôi nói "ôi chết rồi" (cười).
Tôi là một người rất thực tế. Ngay trong giờ phút đăng quang, thay vì tận hưởng cảm giác sung sướng thì trong đầu đã nghĩ "ôi chết rồi, sắp tới mình sẽ rất bận rộn sẽ có nhiều áp lực mà mình không lường trước được". Vì thế, tôi mới buột miệng nói câu đó.
- Trước đêm chung kết diễn ra, chị nghĩ thế nào về khả năng mình giành ngôi vị cao nhất?
- Tôi từng đọc vài bài báo nhận xét mình là gương mặt sáng giá cho ngôi vị hoa hậu nhưng bên cạnh đó, ai cũng bảo Hoa hậu Việt Nam dựa trên tiêu chí gương mặt hoàn toàn mới chứ không bao giờ chọn một cô gái đã hoạt động người mẫu lâu năm như Ngọc Hân. Tôi cũng nghĩ rằng một cô gái có làn da ngăm ngăm như mình sẽ phù hợp làm mẫu hơn là hoa hậu nên càng không nghĩ nhiều.
Ở đêm chung kết, tôi cố gắng trả lời ứng xử thật tốt chỉ để không bị mang tiếng là người mẫu chân dài óc ngắn. May mắn là tôi đã được luyện tập làm MC trước đó hơn một năm nên có phần dạn dĩ trên sân khấu. Đêm ấy, tôi là người trả lời thứ tư nên hiểu được các bạn trước quá run vì sân khấu Tuần Châu bị vọng âm thanh, do đó mình càng cần phải bình tĩnh nói chậm rãi, rành rọt không dài dòng đúng theo lời khuyên "nói dài nói dai nói dại" của bố. Trả lời xong, tôi chỉ nghĩ "ngon rồi, chắc không bị chê chân dài óc ngắn đâu" chứ chẳng thể ngờ mình lại được là hoa hậu.
Trong quá trình thi Hoa hậu Việt Nam 2010, tôi cũng không quá coi trọng về vẻ bề ngoài. Chiếc váy tôi mặc ở đêm chung kết không hề cầu kỳ hay đắt tiền, được anh Hùng Việt gửi xuống vài giờ trước khi lên sân khấu chứ chưa được thử nhiều lần. Sau này, khi được các người đẹp hỏi kinh nghiệm đi thi, tôi thường nói mọi người đừng đặt nặng chuyện quần áo, phụ kiện mà quan trọng nhất vẫn phải là con người các bạn. Nếu đẹp cả về ngoại hình và tính cách thì không cần quần này váy nọ hay làm truyền thông ầm ĩ, chắc chắn vẻ đẹp đó vẫn sẽ bộc lộ ra ngoài. Năm nào cũng có rất nhiều phụ huynh tìm đến tôi để nhờ tư vấn và tôi hay nói vui rằng nếu con chị đã đẹp và có số làm hoa hậu thì có "quấn giẻ rách" vào người hay "trét nhọ nồi" lên mặt thì bạn ấy cũng sẽ là hoa hậu thôi.
- Chị bị ám ảnh ra sao trước dư luận trái chiều về nhan sắc của mình sau đêm chung kết?
- Đó có lẽ là quãng thời gian khó khăn nhất với tôi trong 10 năm qua. Đúng là vạn sự khởi đầu nan. Trước khi giành ngôi vị Hoa hậu Việt Nam, tôi đã là một người mẫu có tiếng tăm và từng là một cô người mẫu Hoa Học Trò cực kỳ nổi. Được ủng hộ ở những vai trò nhỏ nhưng khi trở thành hoa hậu thì lại không được tiếp nhận khiến tôi cảm thấy rất sốc.
Sau khi đọc tất cả những điều không tích cực về mình, tôi quyết không xem báo mạng nữa, quay trở lại học với mục tiêu tốt nghiệp xuất sắc rồi sau đó là dựng xây con đường dài với nhiều việc ý nghĩa. Bố mẹ và một người thầy trong showbiz đã động viên tôi rất nhiều. Mọi người bảo tôi cố lên, hãy bắt đầu từ những việc nhỏ, cần mẫn từng chút một như con kiến tha lâu có ngày đầy tổ. Đừng mơ đến chuyện nhảy cóc vì rõ ràng về nhan sắc thì con không thể bắt mắt thu hút như các bạn khác nên càng cần phải cố gắng để có giá trị lâu dài. Sau 10 năm thì nhất định con sẽ trở thành một cô hoa hậu rất là khác biệt và lúc ấy mọi người sẽ nhìn con với ánh mắt rất khác. Tôi tin vào điều ấy, tin vào bố mẹ mình và người dẫn đường cho mình. Sau 10 năm, tôi phần nào chạm đến ước mơ mà mình theo đuổi khi mới đăng quang.
- Chị mất bao lâu để suy nghĩ tích cực được như thế?
- Tôi mất hàng tháng trời để quyết định rằng cần phải dừng đọc những bài báo chê bai mình. Trước đó, bố mẹ cứ bảo con đừng đọc nhưng tôi không muốn lảng tránh, tự mình trải nghiệm rồi khi đi đến tận cùng của buồn chán thì tự mình đứng lên. Trong bất kỳ chuyện gì cũng vậy, tôi luôn biết rằng lảng tránh không phải là cách hay và sống bằng kinh nghiệm của người khác cũng chẳng phải điều dễ dàng nên tốt nhất là phải tự mình nếm trải thì mới có thể vượt qua được.
- Vương miện hoa hậu đã làm cuộc đời chị thay đổi như thế nào?
- Thay đổi lớn lắm chứ, tôi từ một đứa "sừng sỏ" trở thành đứa "sừng sỏ hơn". Quá nhiều khó khăn, áp lực, mưu mô, cám dỗ và cạm bẫy đã đến và tạo nên con người tôi của hiện tại. Tôi vẫn giữ được sự hồn nhiên, nhí nhảnh với bạn bè nhưng vì đã trải qua nhiều cạm bẫy nên khi động vào chuyện gì thì khó ai lừa được tôi lắm. 10 năm làm hoa hậu mang đến cho tôi quá nhiều trải nghiệm mà một cô gái bình thường không bao giờ bị rơi vào hay có điều kiện trải qua. May mắn là số tôi có quý nhân phù trợ, gặp khó khăn thì thường được mọi người xung quanh giúp đỡ vì ai cũng quý tính chân thành, thật thà và hồn nhiên của tôi.
Nhiều người hỏi tôi sao không nhắc đến tiền bạc, nhà cửa, xe cộ khi kể về những thứ có được sau 10 năm làm hoa hậu nhưng tôi thấy tất cả vật chất đó đều chẳng là gì so với trải nghiệm, bài học, mối quan hệ và danh tiếng mình đang có. Một người thầy nói rằng khi con có cái danh, được mọi người yêu mến thì con sẽ có tất cả và tiền chỉ là thứ rất nhỏ trong đó. Tôi thấy điều ấy rất đúng, khi bạn đã có danh tiếng và sự yêu mến của tất cả mọi người thì chẳng nhẽ lại không có tiền, nó hiển nhiên như một cộng một bằng hai.
- Thử thách lớn nhất trong 10 năm làm hoa hậu của chị là gì?
- Khó khăn, áp lực không thể kể bằng một sự kiện cụ thể mà là một chuỗi cám dỗ rất lớn. Nếu cám dỗ của một người mẫu là đi ăn một bữa tiệc được trả vài ba đến năm triệu đồng thì cám dỗ của một cô hoa hậu là con số gấp như vậy hàng chục lần, vượt qua nó không hề dễ dàng đâu.
Ngày xưa, tôi khá ngại ngần việc đi ăn uống, đi tiệc với các đại gia nhưng bây giờ, suy nghĩ của tôi cũng đã thay đổi. Tôi cảm thấy tự tin hơn khi đối diện với họ, đồng thời coi việc đi giao tiếp là cơ hội đáng quý để học hỏi kinh nghiệm, mở rộng kiến thức. Giờ đây, tôi có nhiều người anh, người chị rất giỏi giang trong việc kinh doanh. Họ rất quý mến, coi tôi như người em và sẵn sàng chia sẻ nhiều kinh nghiệm quý báu trong đời sống cũng như công việc. Có người còn tâm sự rằng họ nhìn thấy bản thân ở đâu đó trong tôi khi mới khởi nghiệp. Những kiến thức mà họ đem lại giúp ích cho tôi rất nhiều trên con đường phát triển của mình.
10 năm trước, tôi chỉ là một cô sinh viên đang ngồi trên ghế nhà trường, trải nghiệm chưa nhiều nhưng hiện tại thì đã khác. Những trải nghiệm mà danh hiệu hoa hậu mang lại cộng với sự nỗ lực, cần mẫn từng ngày của bản thân giúp tôi giờ đây có thể hoàn toàn tự tin trò chuyện với bất kỳ ai trong xã hội. Tôi có thể ngồi bệt xuống đất để hỏi chuyện đồng áng của một bác nông dân hay chia sẻ về những khó khăn khi mới khởi nghiệp với một doanh nhân giàu có.
Càng trải nghiệm nhiều, tôi càng thấy con người mình phong phú hơn, dễ giao lưu hơn. Nếu 10 năm qua không chăm chỉ lao động như một người bình thường thì chắc chắn tôi sẽ không tạo ra những giá trị cũng như sự yêu mến của mọi người dành cho mình.
- Chị đã làm gì để thay đổi vị thế của bản thân trong mắt những người xung quanh?
- Khi tôi mới đăng quang, bố đã nói: "Vinh quang của các con đến chỉ trong sau 15 ngày và một đêm trên sân khấu. Đó là một cái vinh quang rất phù du, như một quả bóng thổi lên rồi có thể nổ ngay. Nếu như con biết biến vinh quang tưởng chừng như phù du ấy thành giá trị thật bằng lao động và những đóng góp cho xã hội thì giá trị của con sẽ ngày càng lớn dần lên, xứng đáng với vương miện hơn. Lúc này, con chưa xứng đáng với danh hiệu hoa hậu đâu, hãy cố gắng thật nhiều để lấp đầy khoảng trống ấy".
"Có những người lao động cả đời mà chưa thấy vinh quang trong khi vinh quang của các con lại chỉ đến sau 15 ngày và 1 đêm trên sân khấu thì quá là phù du", tôi cứ nghĩ mãi về câu nói ấy của bố rồi nỗ lực ngày đêm để hoàn thiện bản thân bằng cách đọc sách, giao lưu, làm việc và lao động như một người bình thường. 10 năm qua, tôi nghĩ luôn cố gắng lấp đầy khoảng trống của một quả bóng được thổi căng bằng vinh quang phù du mà bố nói. Nếu như quả bóng của 10 năm trước bị đâm một phát là vỡ bùng vì kiến thức chưa nhiều, trải nghiệm cũng chẳng có gì đáng kể thì bây giờ, nếu bị đâm một lần chắc nó chưa xịt lắm đâu, phải đâm thật nhiều lần mới xịt cơ.
Tôi hiểu rằng một cô gái 18, 20 tuổi khi đăng quang hoa hậu, được mọi người tung hô tưởng như kinh khủng lắm nhưng thực sự vẫn chẳng có gì để đóng góp cho xã hội, kể cả 10 năm sau cũng chẳng là gì, chỉ là đỡ hơn thôi.
Ánh hào quang mà bố gọi là phù du ấy cũng mang đến cho tôi nhiều cơ hội và trải nghiệm đáng quý, không phải cô gái bình thường nào cũng có được. Nếu không phải là hoa hậu, đời nào tôi được đi trải nghiệm văn hóa, du lịch khắp nơi trên thế giới, được làm đại sứ của những đơn vị uy tín và chạm tới cơ hội kinh doanh nhiều tiềm năng. Nhưng cũng vì lợi thế đó, tôi phải nỗ lực gấp 5, gấp 10 lần người bình thường để có đủ trải nghiệm và kiến thức giúp mình nắm bắt cơ hội.
- Câu nói của bố liên quan gì đến việc chị không chọn cuộc sống nhung lụa, an nhàn bằng cách lấy đại gia thay vì cần mẫn, đối diện với khó khăn khi xây dựng sự nghiệp riêng?
- Câu nói của bố chỉ thể hiện một phần rất nhỏ nết gia đình và nếp sống của nhà tôi. Nhà tôi không phải mấy đời giàu có mà đi lên từ khó khăn. Từ khi còn nhỏ, tôi và em trai đã chứng kiến bố mẹ vất vả, mỗi mùa hè đều xuống xưởng phụ phố giữ máy hàn, máy tiện, đi giao hàng nên biết là để có đồng tiền cho hai đứa đi học đã phải vất vả ra sao. Tôi hiểu rằng mình may mắn hơn bố mình, có một tí cái danh đấy thì phải biết tận dụng để tạo ra những giá trị thật sự, ngoài việc kiếm tiền bằng việc đơn giản là mặc đẹp đi event, quay quảng cáo thì phải làm một cái gì đấy thật sự, ví dụ như kinh doanh áo vest, áo dài. Như tất cả các nhà thiết kế khác, tôi cũng phải chọn vải, đến xưởng, tiếp xúc với khách hàng, làm việc với các nhà gia công... Những công việc đó tạo cho tôi giá trị còn lớn hơn cả doanh thu.
- Đã khi nào chị đứng trước sự băn khoăn về việc làm vợ đại gia?
- Lúc nào tôi cũng chỉ có một suy nghĩ tự làm được và tự đứng vững trên đôi chân của mình thì sẽ bền hơn. Đại gia cũng chẳng có cửa để tiếp cận tôi. Cách đây 10 năm, tôi rất e ngại, dè chừng việc tiếp xúc với đại gia nên từ chối rất nhiều lời mời. Nếu có gặp gỡ, tôi cũng rất nép mình, không chia sẻ nhiều, khiến người ta thấy mình là đứa khó tiếp cận. Tôi chưa bao giờ mở ra cho họ cơ hội để đưa ra đề nghị nên cũng không rơi trường hợp phải băn khoăn vì nó.
Tôi từng tiếp xúc nhiều người có điều kiện nhưng thấy rằng mình với họ không phù hợp để tiến xa hơn trong chuyện tình cảm mà chỉ có thể trở thành bạn bè, cùng nhau chia sẻ nhiều điều trong cuộc sống. Tôi ít có cảm xúc với các đại gia vì thấy tình trường của họ quá phức tạp. Những người đàn ông giỏi giang, kiếm được quá nhiều tiền thường hơi rẻ rúng chuyện tình yêu, hay nghĩ đơn giản là bỏ tiền mua cho em này em kia hàng hiệu là các cô ấy sẽ đổ. Trong khi đó, tôi không thế và cũng chẳng coi trọng những món đồ hàng hiệu.
- Đâu là lý do khiến chị chọn người đàn ông bên cạnh mình hiện tại?
- Anh ý chẳng phải đại gia, thiếu gia nhưng từ lần gặp đầu tiên cách đây 9 năm, tôi đã bị ấn tượng bởi sự thông minh, hóm hỉnh. Mối quan hệ của chúng tôi đứt đoạn, bắt đầu từ năm 2011 rồi chia tay và trở lại bên nhau từ năm 2017 đến giờ. Tôi vẫn nhớ ngày tình cờ gặp lại sau một thời gian rất dài, cả hai nói chuyện rất hợp, có thể chia sẻ tất cả mọi góc cạnh trong cuộc sống, từ công việc đến tình cảm, gia đình. Tôi bỗng nhận ra anh ấy cũng giống mình, đã luôn cố gắng rất nhiều để có được thành quả như bây giờ. Khi quay lại với nhau, tôi có niềm tin rằng cả hai có thể cùng nhau phát triển để cùng đi đến tương lai.
Gia đình của tôi và anh ấy có nhiều điểm giống nhau, đều là những lao động công chức rất bình thường trong xã hội chứ không hề khá giả nên hai đứa đều phải tự thân vận động. Hai đứa ở hai lĩnh vực khác nhau nhưng có điểm chạm là cùng xuất phát điểm và đều cố gắng, nỗ lực từng ngày để có ngày hôm nay.
- Đã đi qua 10 năm nắm giữ vương miện Hoa hậu Việt Nam, chị sẽ làm gì để chiếc vương miện của mình 10 năm nữa vẫn toả sáng?
- Tôi vẫn tiếp tục cố gắng từng ngày để lấp đầy bản thân. Vì biết rằng con đường mình đi 10 năm qua là đúng nên tôi muốn chia sẻ nó với các cô gái trẻ khác. Ngày xưa tôi được giúp đỡ chân thành như thế nào thì bây giờ tôi cũng sẵn sàng giúp đỡ những cô gái chập chững bước vào đời như thế. Tôi luôn tin rằng chân thành sẽ gặp lại chân thành, người từng giúp đỡ mình cũng không mong nhận lại cái gì ngoài việc được nhìn thấy sự trưởng thành, thành công của mình và càng tuyệt vời hơn nữa nếu tôi có thể giúp đỡ người khác. Tôi tin rằng những người từng giúp mình giờ cũng có thể tự hào vì những gì tôi đã làm được và cố gắng trong suốt 10 năm qua.
End of content
Không có tin nào tiếp theo