NSND Lê Khanh: 'Tôi nịnh chồng để vào Nam làm việc'
NSND Lê Khanh xúc động khi quay lại với điện ảnh / Nhan sắc NSND Lê Khanh thách thức với thời gian, vướng nghi án thẩm mỹ?
NSND Lê Khanh trả lời phỏng vấn của Ngoisao.net trong lúc "họa mặt" trước giờ cùng êkíp Gái già lắm chiêu V: Những cuộc đời vương giả đi giao lưu khán giả ở TP HCM. Dù tối hôm trước về khuya và sáng phải dậy sớm đi dạy diễn xuất, nữ nghệ sĩ luôn giữ cho mình nụ cười thật rạng ngời. Giọng thủ thỉ tâm tình, chị chia sẻ những câu chuyện riêng tư, đôi khi hóm hỉnh về sự nghiệp điện ảnh sau gần 20 năm rời xa.
NSND Lê Khanh.
- Trở lại điện ảnh với hai phim ‘Gái già lắm chiêu 3’ và ‘Gái già lắm chiêu V: Những cuộc đời vương giả’, chị đón nhận tình cảm thế nào từ khán giả?
- Ngày xưa, diễn viên chúng tôi không có nhiều hoạt động quảng bá phim như bây giờ, chỉ đến các kỳ LHP mới có dịp giao lưu khán giả. QuaGái già lắm chiêu, tôi có cơ hội tiếp xúc khán giả của mình thường xuyên hơn. Họ tuyệt vời lắm!
Gần đây, tôi cùng đoàn phimGái già lắm chiêu Vbắt đầu tour giao lưu ba miền đất nước. Hai ngày đầu tiên ở TP HCM rất vui, có rất nhiều khán giả lớn tuổi và cả các em bé. Mọi người ở đó vẫn bận việc riêng, vẫn đi siêu thị nhưng cũng dành thời gian ghé vào chơi với các diễn viên. Tôi nhớ nhất một cậu bé mũm mĩm, mặt như hai trái xoài, đáng yêu lắm. Bé hỏi tôi: "Bà ơi con vuốt má bà có được không?". Thế mới yêu chứ!
SauGái già lắm chiêu 3, tôi rất hay được khán giả nhận ra, nhất là ở sân bay. Nếu tôi giữ nguyên lớp trang điểm, mọi người hay bán tín bán nghi, liếc trộm rồi thì thầm với nhau: "Có phải Lê Khanh không nhỉ?", "Chắc không phải. Lê Khanh hiền cơ, không sắc sảo thế này", "Lê Khanh tóc dài chứ tóc có ngắn thế này đâu", "Chắc phải hơn 60 tuổi rồi, làm nghệ sĩ nên trẻ lâu thôi"... Tôi nghe thấy thế thì buồn cười lắm. Có lần tôi quay lại nói đùa: "Cô mới 16 thôi!" (cười).
Suy cho cùng, mỗi bộ phim đều cần khán giả. Phim ra mắt nhận càng nhiều ý kiến càng tốt. Có khen, có chê nghĩa là phim được quan tâm. Khán giả im im mới đáng sợ! Tình cảm của công chúng là món quà vô giá với người làm nghệ thuật chúng tôi.
- Ở các hoạt động gần đây, chị mang lại nguồn năng lượng trẻ trung và rấtchịu khó hòa mình cùng các diễn viên trẻ. Chị thay đổi những gì để hòa hợp với nền công nghiệp điện ảnh, giải trí ở thị trường phía Nam?
- Về cơ bản, quy trình làm phim ở đâu cũng giống nhau. Tôi không thấy lạ lẫm nhiều. Hơn nữa, lâu nay tôi cũng không còn khái niệm phân biệt vùng miền trong nghệ thuật nữa. Bởi vì tôi làm nghề đã nhiều năm và làm việc đều ở cả hai miền. Người làm nghề chuyên nghiệp phải có được bản năng thích nghi ở bất cứ môi trường, hoàn cảnh nào.
Tôi nhớ lần đầu gặp trao đổi vềGái già lắm chiêu, đạo diễn Bảo Nhân hỏi tôi: "Chị biết hết mọi người trong này à? Sao chị hòa nhập nhanh thế?". Tôi nói đây là tôi trở về, chứ không phải bắt đầu.
- Hai năm qua, chị hoạt động nghệ thuật ở TP HCM khá sôi nổi. Ngoài đóng phim, chị còn tham gia gameshow, dự sự kiện. Chị có nghĩ đến việc Nam tiến ở tuổi trung niên?
- Thực tế, cuối thập niêm 1980 - đầu thập niên 1990, tôi từng sống cố định ở TP HCM trong năm năm để tập trung cho điện ảnh. Sau này phim ảnh thoái trào, tôi mới lại tạm biệt Nam Bộ để về với Hà Nội. Cách đây 15 năm, không dưới ba lần, tôi từng phải đứng giữa chọn lựa đi hay ở.
Thật lòng mà nói, tôi rất hợp làm việc ở miền Nam. Đây cũng là mảnh đất tốt để làm nghệ thuật. Nhưng tôi áy náy với quê hương, với nhà hát nơi mình bắt đầu sự nghiệp. Có lúc, tôi cũng phải ngắt cánh hoa hồng "Nam tiến", "không Nam tiến" rồi đấy chứ. Rồi tôi lại tự hỏi mình: "Mọi thứ tốt đẹp nhất mình có được hôm nay đều là nhờ quê hương Hà Nội. Tại sao mình lại nỡ bỏ đi?".
Sau nhiều lần cân nhắc, tôi quyết định ở lại Hà Nội là chính, nhưng duy trì công việc ở cả hai nơi. Ngày xưa tôi đi làm bằng ôtô, còn bây giờ tôi đi làm bằng máy bay. Nếu sự kiện tốn ít thời gian, tôi luôn bay đi vào chuyến sớm nhất và bay về vào chuyến muộn nhất trong ngày.
- Đi đi về về liên tục như vậy, chị hy sinh những gì về sức khỏe và cuộc sống gia đình?
- Ơn trời là sức khỏe của tôi không bị ảnh hưởng nhiều. Thậm chí mỗi lần đi quay phim, tôi còn ngủ ít hơn mọi người. Tụi nhỏ trong đoàn Gái già lắm chiêu hay gọi bảo tôi là "người mẹ tăng động". Những lúc mọi người tranh thủ ngủ bù giấc, thì mẹ Khanh đi dạo thơ thẩn, ngắm cảnh, nghe nhạc.
Còn với gia đình, tôi chịu nhiều ảnh hưởng. Nhưng tôi may mắn có người bạn đời tâm lý đồng hành cùng tôi, yêu lý tưởng mà tôi yêu. Tôi hay gọi anh là 'người tình trăm năm'. Những lúc tôi vào TP HCM thế này, anh thay tôi lo việc nhà, chăm sóc ông bà ngoại.
Có người chồng hy sinh cho mình như thế, đương nhiên khi về nhà, tôi phải chăm sóc, bù đắp lại cho anh. Mình cũng phải nịnh, người ta mới cho mình đi chứ! (cười) Đi đâu về, tôi cũng mua đặc sản cho cả nhà. Tôi cắm những lọ hoa đẹp, nấu những bữa ăn ngon để chứng minh sự hiện diện của mình trong căn nhà. Ai rồi cũng phải lên đường làm sự nghiệp. Quan trọng là khi về, chúng ta như thế nào với nhau.
- Trong show truyền hình ‘Chị em chúng mình’, chị chia sẻ rất nhiều câu chuyện riêng tư mà xưa nay chị chưa từng hé lộ. Điều gì khiến chị mở lòng đến thế?
- Người thân, người quen của tôi xem chương trình xong rất ngạc nhiên. Trong ấn tượng của mọi người, Lê Khanh là người kín tiếng đến mức giữ cho mình những khoảng trời riêng không ai biết. Vậy mà lên sóng ‘Chị em chúng mình’, tôi lại bật mí rất nhiều bí mật.
Tôi chỉ nghĩ đơn giản thế này. Ngày xưa, Việt Nam không có những chương trình như ‘Chị em chúng mình’, phụ nữ không có chỗ để lên tiếng. Giờ có rồi, tại sao mình không tranh thủ tâm sự và lắng nghe tâm tư của nhau? Chúng ta vốn ít khi dành lời yêu thương cho nhau mà hay dùng hành động thay lời nói. Chương trình này chính là cơ hội để năm chị em chúng tôi bày tỏ lời thật lòng với những người bên cạnh mình.
Thực ra, gia đình không ai biết tôi lên sóng kể chuyện đời tư vậy đâu. Tính tôi hay thẹn, hay ngượng lắm. Chẳng lẽ tôi bảo với mẹ tôi rằng: "Mẹ ơi, nay con lên truyền hình khen mẹ đấy" à? Vậy thì còn gì bất ngờ và xúc động! Tôi muốn để mọi thứ tự nhiên. Nếu đủ hay, câu chuyện trong chương trình sẽ tự lan tỏa. Đến giờ, tôi vẫn không biết ông xã đã xem tập tôi kể về anh chưa. Bạn bè tôi xem tập tôi kể về mối tình cũ thì rất thích. Họ nhận xét tôi chia sẻ vừa đủ, không để ai phải tổn thương.
Cá nhân tôi thích nhất tập tôi kể về bạn gái của bố tôi. Bình thường, tôi chẳng có lúc nào để gửi lời cảm ơn người phụ nữ như thế - yêu một cách hy sinh, không đòi danh phận, không vụ lợi. Tôi có cân nhắc khi nói về chuyện này không ư? Có chứ! Trong lúc Hari Won, Lan Ngọc, Thúy Ngân, Hương Giang kể chuyện của mình, tôi tự đắn đo trong lòng liệu có nên chia sẻ hay không. Nhiều người hỏi tôi kể vậy có sợ mẹ tôi buồn. Thực ra, bố mẹ tôi chia tay đã quá nhiều năm. Gia đình chúng tôi đều là những người làm nghệ thuật, sống với nhau rất hiện đại và văn minh.
- Trong thời gian tới, chị có những dự án mới nào tại thị trường phía Nam?
- Thật may, tôi có dự án liên tục, nhưng tạm thời tôi giữ bí mật. Tôi hay có những khoảng đột ngột biến mất trong nhiều năm ở một lĩnh vực, sau đó quay lại thì như thể làm bù. Năm 1978, tôi dừng hoàn toàn phim ảnh để dành trọn tình yêu cho sân khấu . Sau 10 năm tôi quay lại điện ảnh và làm việc không ngơi nghỉ, có khi một năm đóng vài phim. Và hiện tại là thời điểm tôi quay lại với điện ảnh, sau gần 20 năm miệt mài với sân khấu.
End of content
Không có tin nào tiếp theo