Quá khứ đình đám của nữ ca sĩ có 4 đến 5 người chuyên hát thế
Cát Phượng: “Sau giông bão, tôi hạnh phúc và an yên bên Kiều Minh Tuấn” / 6 phim "để đời" của "Hoa hậu Hàn Quốc" Lee Yeon Hee trước khi theo chồng
6 tuổi đi hát, sở hữu hơn 300 giải thưởng
Nữ hoàng nhạc rock nhận mình được thừa hưởng gien hát hay của mẹ. 5 tuổi Ngọc Ánh đã thuộc và hát được rất nhiều bài nhờ nghe radio. 6 tuổi Ngọc Ánh lên sân khấu và hát từ đó tới bây giờ.
Từ năm 11 tuổi đến năm 1997, Ngọc Ánh giành gần 300 giải thưởng về ca hát cấp trường, quận, thành phố. Hàng tuần, thầy hiệu phó phụ trách văn nghệ của trường đều tới nhà chở Ngọc Ánh đi thi và lần nào cũng mang giải về. Có những ngày 2,3 giải thưởng vì thi 2,3 cuộc thi khác nhau vào sáng, chiều, tối.
Dù không bỏ sót cuộc thi văn nghệ nào nhưng suốt từ năm lớp 7 tới lớp 12, chưa năm nào Ngọc Ánh hụt danh hiệu học sinh tiên tiến.
Bởi không lơ là việc học nên cha mẹ chưa bao giờ cấm cản con gái đi thi hát. Cho tới khi Ngọc Ánh trở thành ca sĩ chuyên nghiệp cũng thế, cả gia đình hỗ trợ. Người nghe điện thoại book show, sắp lịch diễn, người làm tài xế chở đi diễn...
Có thể nói, sau thế hệ của Bảo Yến, Nhã Phương thì Ngọc Ánh là một trong số những ca sĩ được khán giả mến mộ nhiều nhất nhờ chất giọng khỏe khoắn cùng phong cách đa dạng trên sân khấu. Với giọng hát đẹp, quãng giọng cao, ca sĩ Ngọc Ánh hát được rất nhiều thể loại nhạc từ nhạc trẻ tới nhạc quê hương, nhạc rock.
Khi đã trở thành ca sĩ chuyên nghiệp, Ngọc Ánh cũng mang về nhiều huy chương vàng, huy chương bạc từ các cuộc thi, bình chọn danh giá. Ngọc Ánh 4 lần đoạt giải Ca sĩ được yêu thích nhất trên báo Người Lao Động – tiền thân giải Mai Vàng. Nhiều năm liền là Ca sĩ được yêu thích nhất của báo Thanh Niên, Mực Tím, Khăn Quàng Đỏ, Tiền Phong...
Ngọc Ánh cũng từng chinh phục hội đồng nghệ thuật quốc tế gồm các giáo sư, tiến sĩ âm nhạc để giành giải Giọng ca vàng 10 nước Đông Nam Á năm 1996 với ca khúc "Woman in love".
Sau mỗi đêm diễn mua cục vàng to như ngón tay, có 4,5 ca sĩ chuyên hát thế
Vào cuối thập niên 80, đầu thập niên 90, Ngọc Ánh không chỉ là bảo chứng cho các Trung tâm Băng nhạc Bến Thành, Thất Sơn, Sài Gòn Audio, Hãng Phim Trẻ, Phương Nam Film mà còn là bảo chứng phòng vé cho mọi sân khấu từ Nam chí Bắc.
Thời hoàng kim này, Ngọc Ánh có tới 4,5 ca sĩ chuyên hát thế khi chị quá nhiều show. Họ đều là những ca sĩ nổi tiếng lúc bấy giờ nhưng show ít hơn hoặc chủ yếu chạy quanh thành phố, còn Ngọc Ánh chạy show tỉnh nhiều. Một mình Ngọc Ánh hát nhận cát xê bằng 1/3 tổng cát xê của chương trình.
Có những thời điểm Ngọc Ánh ở khách sạn cả tháng chỉ để đi hát quanh Hà Nội. Tiền nhận sau mỗi đêm diễn nhiều tới mức không đếm xuể. Cứ mỗi đêm diễn, chị lại ra tiệm vàng mua một cục vàng 4 số 9 to như ngón tay cái.
Ngọc Ánh là người mua nhiều vàng, nhiều nhà nhất thời đó. Thời hoàng kim đó, chưa bao giờ Ngọc Ánh quan tâm đến tiền.
Giai đoạn Ngọc Ánh ở hải ngoại cũng vậy. Chị bay show nhiều tới mức, thẻ mở cửa khách sạn là thẻ từ, mỗi lần tới ở là được cầm luôn thẻ đó khi trả phòng khách sạn thay thẻ từ mới. Số thẻ đó, Ngọc Ánh giữ làm kỷ niệm và hiện tại, nếu cân lên cũng... ngót nghét 10 kg.
Ngọc Ánh bay show nhiều tới mức 4 hãng hàng không của Mỹ, chị đều có thẻ vàng, chuyến nào cũng ngồi ghế vip. Khi ba mẹ chị sang Mỹ chơi, chị đưa ba mẹ đi chơi, bay theo các show diễn của chị hoàn toàn bằng vé đổi miễn phí từ số km hành trình mà chị tích lũy được.
Khán giả hâm mộ nhấc bổng xe hơi giống như đàn kiến khiêng cục đường
Chính bởi sự nghiệp ca hát lẫy lừng như thế nên khi nhắc tới kỷ niệm đứng trên sân khấu, với chị đó là cả một "kho tàng" khổng lồ, khó có thể kể hết.
Chia sẻ trong chương trình Ký ức Sài Gòn, Ngọc Ánh kể về kỷ niệm sâu sắc mà khán giả dành cho mình: "Sự yêu mến của khán giả là năng lượng tạo cho ca sĩ chất xúc tác để hát một cách bùng cháy trên sân khấu.
Ngày xưa khán giả cuồng nhiệt lắm. Họ chỉ xem ca sĩ trên tivi, chỉ thấy trên màn hình nên họ ao ước gặp ngoài đời. Nên lúc gặp, khán giả bày tỏ sự cuồng nhiệt rất dễ thương. Họ xúc động vì tận mắt thấy ca sĩ đó.
Ngọc Ánh nhớ có lần đi hát, mình ngồi trong xe hơi mà thấy họ nhấc bổng xe hơi lên, giống như đàn kiến khiêng cục đường chạy đi vậy. Lúc đó khán giả đông quá, mình không bước ra ngoài được".
Một trong những phong cách ấn tượng của Ngọc Ánh là hất tóc khi hát. Và mỗi lần hát sung quá, chị sẽ cởi áo khoác, dây nịt quăng xuống dưới cho khán giả.
Tuy nhiên, người ta nói "sinh nghề tử nghiệp", chuyện gặp tai nạn nghề nghiệp với ca sĩ là khó tránh khỏi. Năn 1994, Ngọc Ánh hát ở Sóc Trăng. Ca sĩ hát sung quá và khán giả cuồng nhiệt quá vậy là sập sân khấu. Hay có lần quên cả lời bài hát, đành phải "chữa" bằng la là lá la la la... theo nhạc, cho tới lúc sực nhớ ra, lại hát tiếp.
Ngọc Ánh kể "Có nhiều người quên là bị đứng hình trên sân khấu, không biết cách ứng biến, trong khi nhạc vẫn chạy. Và họ phải xin khán giả cho hát lại".
Ngọc Ánh cũng cho rằng khán giả bây giờ khác xưa rất nhiều, dù vậy thì: "Khán giả là người định hướng cho ca sĩ. Khán giả không thích thì mình bị đào thải. Khán giả thích mình như thế nào, mình sẽ theo hướng đó, vì mình hát cho khán giả nghe, sống nhờ khán giả.
Tuy nhiên, phải giữ được cái chất của mình. Bởi vậy, nghề này phải có thực lực, tài năng mới trụ được. Hát thì phải có giọng chứ không chỉ là đam mê. Bên cạnh đó phải quyết tâm, tập luyện, chịu khó học hỏi mới có thể đi lên".
End of content
Không có tin nào tiếp theo