Trọng Nhân: “Tôi sợ gãy gánh nhiều lần, hai ba đời vợ lắm!”
Ninh Dương Lan Ngọc sau 10 năm: Sự nghiệp thành công, "lên hương" nhan sắc / Cuộc sống sang chảnh đáng ghen tỵ của học trò cưng Mỹ Tâm
Mặc dù bộ phim “Hoa hồng trên ngực trái” kết thúc đã lâu nhưng vai diễn của anh vẫn được nhiều khán giả nhắc tới. Anh có thể chia sẻ về cơ duyên đưa mình đến với phim ảnh?
Tôi sinh ra trong một gia đình có 3 chị em ở Tân Bình - TP.HCM. Gia đình tôi không có ai theo nghệ thuật hết. Ngày nhỏ, tôi rất thích hát nên luôn nghĩ sẽ theo học thanh nhạc để làm ca sĩ. Nhưng khi tốt nghiệp phổ thông, mẹ tôi lại khuyên nên thi điện ảnh vì điện ảnh vừa có thể đi hát, vừa có thể đóng phim như nghệ sĩ Chánh Tín.
Học đến cuối năm thứ nhất trường điện ảnh, tôi được chọn đóng một vai chính trong phim “Ai”. Thời đó, do chưa có kinh nghiệm và cũng chưa nhiều kiến thức nên vai diễn đó khá nhạt nhoà.
Tiếp sau đó là tôi được mời đóng “Chuyện tình mùa thu”. Vai đó được đề cử top 5 của giải Mai Vàng. Rồi thời gian sau tôi lại nghỉ đóng phim chuyển qua kinh doanh. Mang tiếng 10 năm gắn bó với điện ảnh nhưng chắc tôi chỉ hoạt động đúng nghĩa 4 năm, còn 6 năm là lông bông như một dân ngoại đạo.
Vậy lí do gì khiến bạn vắng bóng màn ảnh tới 4 năm liền?
Thật sự là 4 năm qua tôi mất hết cảm hứng với phim ảnh. Tôi chỉ muốn đi du lịch đó đây và kiếm tiền bằng công việc kinh doanh. Có thể, một trong những lí do khiến tôi “chán ngán” là bởi những điều tôi đã vấp phải trước đó khi đóng phim. Nhất là những lần bị nhà sản xuất phim quỵt tiền cát sê, bị phá hợp đồng vào phút chót để đẩy “gà nhà” của họ vào phim…
May mắn là công việc kinh doanh của tôi khá tốt nên thu nhập ổn định, chứ trông chờ vào cát sê đóng phim chắc tôi không sống nổi. Chỉ có điều, công việc của tôi lúc nào cũng phải trực tuyến nên đi đâu cũng kè kè cái điện thoại.
Phim ảnh đã thay đổi con người anh như thế nào?
Phim ảnh đã thay đổi con người tôi rất nhiều. Nó giúp tôi sống có chiều sâu, biết suy nghĩ và quan tâm đến những người xung quanh hơn. Ngày trước, tôi sống cọc cằn, dễ nổi cáu và nói chuyện khó ưa hơn. Bây giờ tôi sống dễ chịu và nói chuyện cũng dễ nghe hơn nhiều.
Anh nghĩ sao khi ở phía Nam nhưng lại toàn có duyên với phim truyền hình mà chưa hề đóng phim điện ảnh nào?
Đúng là từ trước tới nay tôi chưa đóng phim điện ảnh nào luôn. Cơ hội phim điện ảnh hơi khó. Khó không phải vì tôi không đáp ứng được về mặt diễn xuất mà vì phim điện ảnh, người ta hay chọn “gà nhà”.
Tôi thì 4 năm trời mới trở lại nên không có nhiều mối quan hệ. Trước đó tôi từng được chọn đóng vai nam chính của một phim điện ảnh, đã ký hợp đồng hết rồi nhưng đến phút cuối nhà sản xuất lại huỷ vai. Người ta có gọi tôi lên thanh lý hợp đồng và bù đắp tổn thất nhưng tôi không thèm nhận. Cuối cùng, khi tìm hiểu, tôi mới biết người ta gạt tôi ra để chọn “gà nhà” của họ.
Anh thấy cách làm phim ở miền Bắc so với miền Nam như thế nào?
Ngoài Bắc, mọi thứ đều chỉn chu. Nếu trong Nam, diễn viên bị hạn chế thời gian nên luôn trong tư thế chạy đua thì ở ngoài Bắc rủng rỉnh thời gian hơn. Nhờ thế mà diễn viên có thời gian để chuẩn bị và thẩm thấu kịch bản.
Kỳ thực tôi rất nể diễn viên phía Nam vì họ cường độ làm việc của họ khủng khiếp lắm. Họ quay từ 6 giờ sáng hôm nay đến 6 giờ sáng hôm sau là chuyện bình thường. Diễn viên phía Bắc mà vào phía Nam đóng chắc khó lòng chịu nổi nhiệt.
Vậy sau thành công của “Hoa hồng trên ngực trái”, anh có nghĩ đến chuyện Bắc tiến?
Tôi gặp phải một thiệt thòi là không nói được giọng Bắc mà phim do Trung tâm Sản xuất phim truyền hình Việt Nam (VFC) sản xuất bây giờ toàn thu tiếng đồng bộ. Và để tôi có thể tham gia được phim thì biên kịch thường phải làm lại lý lịch nhân vật cho phù hợp. Nếu làm như thế thì sẽ rất mất thời gian và công sức. Tôi đành phải chờ đợi các ê-kíp phía Bắc vào Nam sản xuất phim thôi vậy.
Nhớ lại vai Khang trong “Hoa hồng trên ngực trái”, anh sẽ nhớ tới điều gì?
Điều mà tôi được nhiều người hỏi nhất khi kết thúc phim đó là có cảm thấy thiệt thòi khi càng về cuối, nhân vật Khang mới nhiều đất diễn? Tôi thừa nhận đó đúng là một thiệt thòi. Ngay từ đầu tôi đã biết nhân vật của mình như vậy rồi nhưng tôi vẫn chấp nhận bởi tôi rất yêu nhân vật này.
Buồn thì đúng là có buồn thật. Mỗi lần đi với chị Diệu Hương, chị Hồng Diễm, anh Ngọc Quỳnh, anh Hồng Đăng… thấy khán giả cứ lao ra xin chụp hình lia lịa còn tôi chẳng có ai đoái hoài thì tủi thân không biết chia sẻ với ai hết. Nhưng lòng vẫn tự động viên “Thôi mình cố gắng ở những vai diễn sau để gỡ gạc những thiệt thòi hôm nay”. Tôi cũng hy vọng những dự án sau sẽ có những vai diễn nặng ký hơn.
Đã bước qua tuổi 32. Bố mẹ anh có bao giờ hối thúc chuyện lập gia đình?
Có, mẹ hỏi tôi hoài. Mẹ bảo “32 tuổi rồi có chịu lấy vợ hay không, hay là thích lông bông, quen đứa này rồi quen đứa kia”. Tôi bảo với mẹ lấy vợ là chuyện đơn giản, quan trọng là sống với nhau được bao lâu. Tôi cũng đã giới thiệu bạn gái với gia đình nhưng chưa nghĩ tới chuyện cưới hỏi.
Anh định có con rồi mới cưới như Khang và San trong phim?
Tôi không tính gì hết, tới đâu hay tới đó. Tôi đồng tình với quan điểm của San trong phim là không nhất thiết phải cưới hỏi và không nhất thiết vì con mà phải cưới. Cứ sống sao cho thật thoải mái và hạnh phúc là được.
Hai người đã yêu thương nhau thật sự thì đám cưới không phải là mấu chốt trong một mối quan hệ gia đình. Vấn đề là mình muốn gì, muốn hạnh phúc hay muốn êm đẹp. Nhiều khi người ta yêu nhau 10 năm nhưng cưới được 1 năm lại chia tay.
Tôi sợ gãy gánh nhiều lần, hai ba đời vợ lắm. Bạn bè cũng bảo tôi đừng cưới sớm không gãy gánh giữa đường lại mang tiếng từng một đời vợ - một đời chồng. Tôi lại là người rất tâm linh nên tôi sợ chuyện đó lắm.
Anh có ngại khi có người yêu chưa cưới mà đóng cảnh nhạy cảm không?
Tôi không sợ vì bạn gái rất tâm lý. Cô ấy biết đó là công việc chứ không phải làm quá đáng hoặc cái gì đó ghê gớm. Trong phim “Hoa hồng trên ngực trái” có một số cảnh không xuất hiện trên phim, cảnh đó là cảnh khá thân mật. Khi đóng những cảnh đó tôi rất thoải mái và nếu đạo diễn bắt mạnh bạo hơn tôi vẫn có thể làm được.
Bạn gái hiện tại của anh là một người như thế nào?
Bạn gái là người giỏi giang, hiền lành, thông minh, biết tính toán. Cô ấy cũng hay chỉ tôi cách đầu tư trong kinh doanh. Cô ấy cũng không có gì giống với San trong phim cả vì ngoài đời tôi không thích yêu người hơn tuổi mình. Bạn gái của tôi kém tôi 4 tuổi và chúng tôi đã yêu nhau được 2 năm rồi.
Tôi thích tự chủ động trong mọi chuyện, đặc biệt trong chuyện yêu đương. Tôi không thích sự ràng buộc, không thích sự kiểm soát, không muốn ai ra điều kiện với tôi mà cũng thích ra điều kiện với ai. Bởi thế tôi chưa có ý định kết hôn và cũng chưa bao giờ nói với bạn gái về chuyện này.
Cảm ơn anh đã chia sẻ thông tin.
End of content
Không có tin nào tiếp theo
Xem nhiều nhất
Đàm Vĩnh Hưng đối diện với cáo buộc trốn thuế, tống tiền? Có hành động phản công giữa loạt ồn ào?
"Dalat Spring Concert" đánh dấu sự chuyển mình của thành phố Đà Lạt
Hoàng Yến Chibi biến hình bất ngờ trên sân khấu
Lộ khoảnh khắc Vũ Khắc Tiệp sánh đôi cùng gái lạ sau khi ‘chia tay’ Ngọc Trinh
Nhà hát Trưng Vương Đà Nẵng với ‘Đêm lao xao’ mang đậm dấu ấn mùa đông