Đời sống

Bố chồng nhập viện nguy kịch, dâu cả về ngoại bị dâu út tố “vô trách nhiệm” – Cái kết khiến ai cũng câm nín

DNVN - Lẽ ra, đây là lúc gia đình đồng lòng đối phó với khó khăn, nhưng ngược lại, một cuộc xung đột âm ỉ lại bùng lên giữa hai nàng dâu – mà người khơi mào không ai khác chính là cô em dâu út, Vui.

Ăn gấc nhiều người thường bỏ hạt đi nhưng không ngờ đây là 'tiên dược' giá cao / Một loại lá quý hiếm của Việt Nam, vô cùng đắt đỏ, giá bán cả trăm triệu đồng/kg

Ảnh minh họa.

Ảnh minh họa.

Hân là giáo viên cấp 2, hiền lành, chu đáo, luôn được lòng bố mẹ chồng vì thường xuyên qua lại chăm sóc gia đình. Cô sống gần nhà, ngược lại với em dâu – Vui, người thành phố, không mấy khi ghé thăm bố mẹ chồng. Vui vốn tính cách mạnh mẽ, không ngần ngại phản bác ý kiến của người khác, ngay cả với bố mẹ chồng. Mối quan hệ giữa Vui và mẹ chồng vì thế mà chưa bao giờ hòa thuận.

Ngay từ khi cưới, mẹ chồng Hân đã luôn tỏ rõ quan điểm: “Chẳng cần giàu sang hay học cao, chỉ mong con dâu tốt tính, biết trước biết sau.” Lời lẽ tưởng như thẳng thắn ấy không ngờ lại như dao hai lưỡi đâm vào lòng Vui. Cô không phản kháng, nhưng cũng không ngừng chế giễu: “Tốt gỗ hơn tốt nước sơn là đúng, nhưng em nghĩ biết kiếm tiền vẫn là hơn. Đến lúc không có tiền thì ai mới biết khổ là gì.”

Rồi cái Tết đầy sóng gió cũng đến. Hân bận rộn với công việc trường lớp, lại phải chuẩn bị chu đáo cho cả bên nội, bên ngoại. Cô dự định đón Giao thừa bên nhà mẹ ruột, đã bàn bạc và được mọi người đồng ý. Nhưng không ai ngờ sáng mùng 1, bố chồng cô bất ngờ đột quỵ. Trong lúc cả nhà nháo nhào đưa ông vào viện, Hân vẫn không hay biết – điện thoại cô lại mất liên lạc.

Dâu út Vui, người duy nhất có thể gọi báo tin cho Hân, đã do dự. Thay vì thông báo ngay, cô nhìn đây như cơ hội để chứng tỏ mình trước mặt bố mẹ chồng. Sau khi ông cụ nhập viện và mọi thủ tục đã đâu vào đấy, mẹ chồng Hân sốt ruột không ngừng hỏi tin tức: “Có liên lạc được với anh chị nó chưa?”

 

Vui lạnh lùng đáp: “Dạ, con đã nhắn rồi mà chị dâu chưa bắt máy. Chắc bên đó bận.” Câu trả lời như châm dầu vào lửa khiến bà mẹ chồng càng lo lắng và thất vọng.

Phải đến khi mẹ chồng tự gọi, Hân mới biết sự tình. Cô tức tốc chạy đến bệnh viện, gương mặt tái mét. Ngay khi thấy mẹ chồng, Hân nghẹn ngào trách móc: “Sao không ai báo cho con sớm hơn?”

Không bỏ lỡ cơ hội, Vui buông lời mỉa mai: “Nhà chị vô tư thật đấy, bố ốm mà vẫn bỏ đi chơi. Có ai cũng như chị thì khéo chẳng biết sẽ ra sao.”

Mẹ chồng Hân, dù đau lòng vì chồng đang nằm viện, cũng không thể bỏ qua lời nói cay nghiệt của con dâu út. Bà quay sang, giọng chua xót nhưng không kém phần nghiêm khắc: “Mới đầu năm đã nói lời chết chóc thế này, chị không thấy lợm giọng à? Hay chính chị là người mong muốn điều đó?”

Câu nói sắc lạnh của bà khiến Vui lặng người, không dám đáp lại. Trong khoảnh khắc ấy, Hân chỉ biết nắm chặt tay mẹ chồng, cố kìm nén nước mắt. Bản chất thiện lương, tận tụy của Hân không cần lời bào chữa nào, và mẹ chồng cũng thừa hiểu lòng dạ của từng người con dâu. Sau sự việc, Vui nhận ra, chỉ một chút sơ sẩy cũng có thể khiến mình mất mặt, và từ đó không còn dám động chạm, châm chọc chị dâu thêm lần nào nữa.

 

1
Trâm Anh (t/h)
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm