Đời sống

Cầm cái áo mẹ chồng mua tặng, em ứa nước mắt khi thấy bàn tay tróc da, lạnh tái và khuôn miệng móm mém mỉm cười của mẹ

Em cứ nghĩ mẹ chồng "khác máu tanh lòng", sẽ khó sống chung nhà lắm. Nhưng hình như quy luật đó đã bị mẹ chồng em phá vỡ mất rồi.

Ăn ở xởi lởi Trời cởi ra cho: 4 tuổi hiền lành lộc tự tìm đến tận nơi trong 2 năm tới / Chăm em gái ở cữ, nửa đêm tôi bưng ly sữa vào phòng thì đứng sững tại chỗ khi nghe tiếng quát của em rể

Viết những dòng tâm sự này, em vẫn còn thổn thức vì thương mẹ chồng. Trên đời này, gặp được mẹ có lẽ là phúc đức từ kiếp trước của em để lại.

Hồi yêu chồng em, bố mẹ em đã ngăn cản rất gay gắt. Bởi mẹ em sợ em làm dâu nhà nghèo sẽ khổ. Mẹ em bảo em là kim cương của bà, bà không muốn con gái sống túng thiếu, phải chắt chiu dành dụm từng đồng. Hơn nữa mẹ chồng em lại là một người đàn bà góa chồng nên chắc chắn sẽ rất cưng chiều con trai. Khi đó cuộc sống của em càng khổ sở hơn. Nhưng em kiên quyết làm vợ anh, bởi em thấy bình yên, hạnh phúc khi ở bên chồng.

Em vẫn nhớ như in vào ngày cưới, trong khi mẹ em rực rỡ sang trọng thì mẹ chồng mặc một bộ áo dài cũ kĩ, vạt áo trước có chỗ bị ố màu. Trong khi đó, mọi yêu cầu bên nhà em đưa ra về tiền vàng, tráp hỏi, cưới, mẹ chồng em đều chấp nhận. Có lẽ vì bỏ ra quá nhiều tiền cưới dâu nên đến cái áo dài chỉn chu mẹ chồng em cũng chẳng có mà mặc. Nhìn hai người phụ nữ mà em đều gọi bằng "mẹ" đứng bên cạnh nhau, chính em cũng thấy xót xa thay cho mẹ chồng.

Về làm dâu, dù nhà nghèo nhưng em lại có cuộc sống rất tốt. Mẹ chồng làm hết việc nhà, nấu nướng sẵn sàng. Em đi làm về chỉ ngủ nghỉ, ăn cơm rồi đi dạo với chồng. Có lần em nói thèm gà nướng, mẹ chồng liền mua gà về hì hục nướng cho em ăn. Bà thương em chẳng khác gì con ruột. Thế nên em cũng thương bà lắm.

Cầm cái áo mẹ chồng mua tặng, em ứa nước mắt khi thấy bàn tay tróc da, lạnh tái và khuôn miệng móm mém mỉm cười của mẹ - Ảnh 1.

Nhìn đôi tay tróc da, lạnh tái nhưng miệng vẫn cười tươi của mẹ, bất giác nước mắt em cứ trào ra. (Ảnh minh họa)

Hôm qua là sinh nhật em. Khi đi làm về, em đã thấy mẹ chồng nấu ăn xong hết rồi. Mở lồng bàn ra, toàn những món em thích ăn cả. Hơn nữa, trên bàn còn có một cái bánh kem nhỏ và một món quà. Là một người con dâu trong nhà, được mẹ chồng tổ chức sinh nhật thì ai mà chẳng hạnh phúc. Mẹ chồng tặng em một cái áo rất đẹp và đắt tiền.

Hôm qua em vui lắm, cứ cười liên miệng. Nhưng khi chồng em thì thầm bảo: "Mẹ đi rửa bát cho quán bún cô Hà đầu ngõ suốt nửa tháng mới đủ tiền mua cho em cái áo đấy", em lặng người đi. Nhìn đôi tay tróc da, lạnh tái nhưng miệng vẫn cười tươi của mẹ, bất giác nước mắt em cứ trào ra.

Mọi người ạ, em thương mẹ chồng lắm và muốn đưa mẹ lên ở cùng em nhưng lại sợ mẹ em phản đối. Vốn dĩ bố mẹ đã mua sẵn cho em một căn nhà 4 tầng ở thị trấn, rộng rãi, tiện nghi. Mẹ em bảo không được nói ra cho nhà chồng biết vì không biết bụng dạ họ thế nào? Nhưng giờ em không còn bất cứ nghi hoặc nào với mẹ chồng nữa. Em có nên nói ra căn nhà đó và đón mẹ cùng chồng lên ở cho thoải mái không?

1
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm