Đời sống

Con đang nằm viện vì sốt xuất huyết mà mẹ chồng vẫn bắt về ăn tất niên, tôi nhịn không được lạnh lùng đáp khiến bà im re

Cận Tết, hai vợ chồng tôi đã bận rộn công việc thì chớ thì con trai 3 tuổi lại lăn ra sốt xuất huyết. Mẹ chồng không hiểu và thông cảm mà ngày ngày gọi điện bắt chúng tôi phải về quê sớm.

Đến nhà bạn trai chơi, run rẩy biết được sự thật động trời về mẹ chồng tương lai qua lời mấy bác hàng xóm / Mua giỏ quà Tết biếu bố mẹ chồng mà "giặc bên Ngô" bĩu môi khinh miệt, tôi chốt một câu cả nhà cũng phục sát đất

Dịp cuối năm, tôi bận rộn trăm công nghìn việc. Nhà cửa còn chưa dọn dẹp, mua sắm được gì thì đùng cái cậu con trai 3 tuổi lăn ra ốm. Thằng bé bị sốt xuất huyết, người phát ban đỏ ửng hết lên, trông xót xa vô cùng.

Thành ra, chẳng còn cách nào khác tôi đành phải xin nghỉ, vừa chăm con, vừa mang máy tính lên công ty để tranh thủ làm. Chồng tôi thì cũng bận, anh phải hủy hết tất cả tiệc tùng, tất niên để hỗ trợ vợ, thế mà tôi thấy cả hai vẫn cứ bị xoay như chong chóng.

Nhiều lúc tôi cũng muốn thuê người giúp việc hoặc chăm sóc trẻ theo giờ, nhưng Tết mà, chẳng tìm được ai. Thi thoảng may mắn lắm thì cô em họ đang là sinh viên sang phụ được 1 – 2 buổi, rồi cũng bận rộn với việc part-time thêm của nó.

Đấy, trong lúc nước sôi lửa bỏng, tôi gần như kiệt sức vì việc chăm con, việc công ty thì mẹ chồng lại cứ tối ngày gọi điện thoại nheo nhéo giục về. Tôi đã nói cháu đang sốt, bà chỉ hỏi han, dặn dò chút chút rồi luôn chốt lại bằng lời giục giã:

- Này, năm nay mấy đứa được thưởng Tết chưa? Khi nào các con nghỉ thế? Ở nhà bố mẹ mong lắm đấy.

- Mẹ ơi, cháu nó còn đang ốm, bọn con phải xem tình hình thế nào mới quyết được ạ.

Mẹ chồng vẫn cứ thở dài rồi bảo:

- Ốm sốt thế ở đó đông người còn ốm thêm. Mang về quê đi bố mẹ chăm cho. Mà ở quê không khí cũng trong lành, chắc nhanh khỏi hơn đấy.

Bình thường tôi không mấy thân với mẹ chồng nhưng thực ra không thích tính của bà lắm. Mẹ chồng tính sĩ diện hão rất cao, lúc nào cũng muốn khoe với hàng xóm láng giềng rằng con thành đạt, giàu có, lương cao, biết quan tâm bố mẹ…

Thậm chí, nhiều khi để thỏa hư vinh, bà còn không ngại bắt chúng tôi tốn tiền của mua quà cáp cho những người cả năm không gặp gỡ tiếp xúc, toàn họ hàng xa hoặc hàng xóm xa lắc xa lơ…

Và giờ thì mẹ chồng lại giục chúng tôi về quê sớm cũng bởi đang rất nóng lòng chờ con trai, con dâu sắm sửa, trang hoàng nhà cửa. Mấy năm trước thì chẳng nói làm gì, vợ chồng tôi luôn mua những loại hoa đắt tiền, bánh kẹo ngon và trang trí lộng lẫy. Dù hơi tốn kém nhưng chúng tôi cũng kiếm ra nên không tính toán. Tuy nhiên, năm nay thì lại khác. Bà không hiểu và thông cảm cho chúng tôi mà cứ gọi điện ngày qua ngày thật sự rất phiền.

Con đang nằm viện vì sốt xuất huyết mà mẹ chồng vẫn bắt về ăn tất niên, tôi nhịn không được lạnh lùng đáp khiến bà im re - Ảnh 1.

(Ảnh minh họa)

Đã thế, tối hôm kia mẹ chồng lại gọi điện, bà bắt chúng tôi phải về sớm để còn kịp ăn tất niên. Bà bảo hôm đó nhà bác họ có mổ lợn, mấy gia đình ăn uống linh đình lắm.

- Con phải cố xin về quê sớm, cháu nó ốm để mẹ chăm cho. Không về thì họ hàng người ta lại nói cho. Mà suốt cả tuần nay ai tới nhà cũng hỏi mẹ sao Tết nhất mà chưa sắm sửa, trang trí gì đây này. Các con không mau mau về mà lo mọi người hỏi mẹ chẳng biết đường nào mà trả lời.

- Mẹ ơi mẹ cứ nói với họ là cháu ốm thôi chứ có gì đâu. Bọn con cũng chỉ mong cháu nó mau khỏi để rời khỏi viện chứ thích thú gì, nhưng tình hình chẳng khả quan chút nào, về nhà bệnh càng nặng hơn, sao về được.

- Ở quê mình cũng nhiều đứa bị vậy mà, vấn đề gì đâu. Các bác sĩ cũng nhiều, con cứ nghe mẹ cho cháu nó về. Chứ giờ bác con tổ chức tất niên, các anh chị khác ai cũng về cả, duy 2 con không về thì mẹ mặt mũi đâu nhìn họ hàng?

Không thể nhịn nổi, tôi bật khóc rồi nói với mẹ chồng:

 

- Đây, mẹ nhìn cháu mẹ đi, cả người vẫn còn phát ban đỏ như thế này kiêng gió, kiêng nước, ra thế nào. Mẹ thương cháu nội hay mẹ quan tâm tới những lời của người khác nói? Tóm lại mai có thưởng Tết con sẽ gửi biếu bố mẹ, còn khi nào cháu khỏi bệnh con mới về.

Thấy tôi dứt khoát và đầy gay gắt, mẹ chồng im re. Từ hôm đó tới giờ cũng không thấy bà gọi thêm, chẳng rõ bà giận hay bà thấy tôi nói cũng có phần đúng. Dù sao, con trai với tôi giờ là quan trọng nhất, tôi không quá quan tâm chuyện hàng xóm nói gì sau lưng mình.

 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm