Đời sống

Cứ dăm bữa nửa tháng, mẹ chồng lại hào hứng mang về cho tôi một bộ đồ mới, nhưng mỗi khi nhìn những bộ quần áo này, tôi chỉ muốn cất thật sâu vào đáy tủ, không bao giờ đụng tới

Không phải tôi không trân trọng tấm lòng của bà, nhưng chúng khiến tôi cảm thấy ám ảnh.

Con dâu đi làm tóc, mẹ chồng buông lời bóng gió, chồng liền lên tiếng khiến bà “tối mặt” / Ngày tân gia, mẹ chồng trao món quà bất ngờ, tôi nghẹn ngào bật khóc ôm lấy bà

Ảnh minh họa.

Ảnh minh họa.

Hôm trước, bà hớn hở trao cho tôi một bộ đồ công sở, ánh mắt lấp lánh như vừa tìm được món quà hoàn hảo. Khi tôi chưa kịp phản ứng, bà đã khen nức nở: "Dáng con đẹp thế này, mặc vào là hết ý rồi!" Tôi đành nén tiếng thở dài, miễn cưỡng nhận lời khen của bà mà không nói thêm một lời.

Mỗi tháng, tôi biếu mẹ chồng 2 triệu để bà tiêu vặt, mong bà thoải mái mua sắm những thứ bà thích. Nhưng bà lại không tiêu cho mình, mà dành phần lớn số tiền đó mua quần áo cho con trai, cho chồng, và kể cả cho tôi. Oái oăm thay, gu thời trang của bà lại cách biệt với tôi đến khó tưởng.

Bộ quần áo bà chọn thường là hàng chợ, kiểu dáng quê mùa, chất vải rẻ tiền. Dù tôi đã nhiều lần khéo léo từ chối, nói rằng mình đã có đủ quần áo rồi, bà vẫn vui vẻ cười xòa: “Phụ nữ mà, có thêm vài bộ cũng đâu sao. Cả tháng mới mua một lần thôi, con đừng tiết kiệm quá!”

Có lần, bà còn mua cho tôi một bộ đồ mặc nhà giống hệt của bà – rộng thùng thình, hoa văn sặc sỡ trên nền đen, kiểu dáng mà tôi chỉ nghĩ dành cho các cụ bà. Bà còn nhiệt tình đề nghị: "Mặc chung với mẹ cho vui, con!" Trước sự giục giã của mẹ chồng, tôi đành miễn cưỡng khoác lên người.

 

Bố chồng thấy hai mẹ con mặc đồ đôi, vui vẻ khen: "Đẹp lắm, mẹ chồng dâu trẻ trung như nhau!" Chồng tôi chỉ đứng mím môi cười, đến khi vào phòng riêng mới thì thầm: "Hôm nay nhìn em buồn cười quá, cứ như má nào ấy." Nghe đến đây, tôi bực mình bày tỏ: "Thì đồ mẹ mua, em đâu thích! Anh bảo mẹ đừng mua nữa đi, vừa tốn tiền vừa xấu hổ." Anh lại quay sang trách tôi: "Mẹ thương mới mua cho, em không biết hưởng gì cả!"

Chưa dừng lại ở đó, mẹ chồng còn bắt đầu sắm sửa quần áo công sở cho tôi. Những chiếc áo váy bà chọn thường là hàng chợ với chất liệu xấu, đường may không ngay ngắn. Tôi vừa định lên tiếng thì bà lại vui mừng bảo: “Thấy đẹp quá mà giá hời, mẹ mua cho con mặc đi làm. Dáng con mà mặc bộ này thì đẹp hết ý.” Biết nói gì đây, tôi đành nở nụ cười cảm ơn và cất tủ.

Thế nhưng, mỗi ngày bà lại hỏi tôi: "Sao hôm nay không mặc bộ đồ mẹ mua? Mặc đi con, đừng ngại, mình trẻ thì phải diện cho đẹp!" Không còn cách nào khác, tôi đành mặc thử. Bố mẹ chồng khen rối rít, nhưng ở công ty, ánh mắt mọi người chỉ dừng lại trên tôi với vẻ ái ngại. Có người còn cười rồi nói: "Dạo này gu thời trang của em lạ quá, nhìn hơi quê nhỉ!"

Tôi biết tình cảm của mẹ chồng là chân thành, bà muốn tốt cho tôi, nhưng điều này lại vô tình đẩy tôi vào tình cảnh khó xử. Làm sao tôi có thể thẳng thắn mà không tổn thương bà, mà cũng không phải miễn cưỡng diện những bộ đồ "quê mùa" kia nữa? Mọi người ơi, có cách nào để giải quyết chuyện này mà không khiến mẹ chồng giận không?

1
Trâm Anh (t/h)
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm