Cho đến giờ phút này, điều khiến tôi cảm thấy hận cuộc đời này nhất chính là việc để anh ta làm bố của con mình. Mọi đớn đau, khổ cực trút lên tôi, tôi cũng sẽ không than thân, trách phận. Nhưng cớ sao con tôi lại phải chịu cảnh cay nghiệt này cơ chứ? Chồng đòi ly hôn mà tôi thì chẳng thể làm gì hơn được ngoài việc níu kéo dù biết anh là người đồng tính.
Tôi lấy chồng hơn 1 năm. Con trai tôi vừa mới tròn 1 tháng tuổi. Lễ đầy tháng của con cũng chỉ vừa mới diễn ra. Vậy mà giờ đây, con tôi phải đứng trước cảnh bố mẹ chia lìa, còn chưa kịp cảm nhận niềm vui của gia đình trọn vẹn mà đã phải sống thiếu thốn tình yêu thương.
Tất cả chỉ vì, chồng tôi là… người đồng tính. Anh lấy tôi chỉ là để có con, hoàn thành trách nhiệm với gia đình mà thôi. Đó là lí do tôi càng thêm căm hận người đàn ông đó.
Trước đây, khi chúng tôi chuẩn bị cưới, nhiều người cũng đặt dấu hỏi lớn. Mọi người bảo tôi không xinh xắn (phải nói thật là tôi có ngoại hình xấu), lại cũng không giỏi giang, trong khi đó chồng tôi thì đẹp trai, gia đình khá giả, bản thân lại kiếm được nhiều tiền.
Chúng tôi cũng chỉ mới quen nhau được vài tháng là cưới. Ngày đó ai cũng bảo lạ, chả hiểu sao tôi lại “hớp hồn” được anh. Lúc đó tôi chỉ cười nghĩ “cái duyên cái số, nó vồ lấy nhau”. Tôi hoàn toàn không biết cuộc hôn nhân với mình là sự toan tính, âm mưu.
Cưới nhau về anh cũng rất tốt, thương yêu, chiều chuộng tôi. Chỉ có điều, vợ chồng tôi ít làm “chuyện ấy”. Sau khi cưới chỉ có vài lần thôi, mà đa phần là khi chồng tôi say rượu. Sau khoảng hơn 3 tháng thì tôi có bầu. Kể từ đó, anh lấy lí do “giữ cho con” mà vợ chồng tôi “kiêng” luôn tới ngày đẻ.
Anh đã quyết tâm lừa tôi cho tới tận ngày con trai chúng tôi tròn 1 tháng. Đêm đó anh quỳ gối, khóc xin tôi tha tội vì đã làm khổ tôi như thế. Thực sự, lúc đó tôi khóc vì thương con chứ không phải vì tiếc nuối người chồng này. Đứa con bé bỏng, tội nghiệp của tôi vừa mới chào đời được 1 tháng mà đã phải chịu những bất hạnh quá lớn thế này.
Lúc đó tôi cũng đã nghĩ sẽ ly hôn quách đi để không phải ngày ngày đối diện với gã đàn ông đã lừa đời mình như thế. Nhưng giờ ngồi nghĩ lại, tình yêu thương trong tôi dành cho con lại khiến tôi muốn níu giữ chồng.
Anh là người đồng tính cũng được, anh không yêu tôi mà yêu một người đàn ông nào khác cũng chẳng sao. Thứ mà tôi muốn bây giờ là anh vẫn chịu sống cảnh vợ chồng với tôi, cho con một tổ ấm trọn vẹn. Phía sau đó, anh gặp ai, yêu ai, tôi không thèm cấm cản.
Đời tôi cũng không có nhiều tham vọng. Tôi cũng không mong tái hôn mà chỉ muốn tập trung nuôi dạy con nên người. Giờ thì trước tờ đơn ly hôn của chồng, tôi lại bật khóc cầu xin anh ta đừng làm thế vì con.
Cuộc đời tôi sẽ chìm trong những ngày cơ đơn, buồn tủi vì chỉ mang cái danh xưng là vợ mà không hề được yêu thương thật lòng. Nhưng vì con, tôi sẵn sàng chấp nhận tất cả.