Đời sống

Được chồng mua cho 3 quả dừa uống bổ thai, mẹ chồng lại nói những lời này khiến nàng dâu chết lặng

Thành chỉ mua cho tôi 3 quả dừa vào những tháng cuối thai kỳ để dễ sinh hơn, thế mà mẹ chồng lại căn vặn đủ điều. Sau đó, bà còn nói ra những lời khiến hai chúng tôi chết lặng.

Hot girl 19 tuổi xinh như búp bê, được gọi là 'tiên nữ giáng trần' / 'Mê mệt' trước vẻ đẹp của các thắng cảnh vĩ đại nhất thế giới

Tôi và Thành yêu nhau 2 năm trời. Tôi vì không giỏi giao tiếp, cũng chẳng biết cách nói chuyện với người lớn nên chần chừ mãi không dám về ra mắt bố mẹ anh. Tận khi anh muốn hai đứa kết hôn, tôi mới sợ hãi theo anh về nhà.

Ấn tượng đầu tiên của tôi về mẹ anh là người ít cười nhưng cũng không quá khó tính. Không phải dạng hào phóng nhưng có vẻ cũng không ki kiệt gì. Thế rồi, hai đứa nhanh chóng thông báo với gia đình hai bên để qua lại, rồi tiến đến dạm ngõ và làm đám cưới.

Mẹ tôi sau vài lần tiếp xúc, bảo:

- Con phải hỏi kĩ thằng Thành, sau này lấy nhau về có sống chung không? Con trẻ người non dạ không biết cách nhìn người, chứ mẹ thấy bà thông gia cách nói chuyện, cách liếc mắt có vẻ khó tính lắm con ạ!

- Mẹ đừng nói làm con lo. Con thì thấy bác ấy không dễ tính nhưng chắc không tới mức như mẹ nói đâu. Mẹ vì lo cho con gái nên hay bị nghĩ quá lên thôi. Còn việc sống chung anh Thành chưa nhắc nhưng con hiểu cũng khó xin ra riêng lắm mẹ. Nhà có mỗi anh con trai, đất đai thì chỉ có 1 mảnh đó...

- Ừ, thôi mẹ bớt nghĩ để con yên tâm kết hôn vậy. Nhưng sang đó thì cố gắng con nhé, chắc giờ cũng không có bà mẹ chồng nào hà khắc quá mức đâu.

Mẹ tôi đã căn dặn rất nhiều trước khi về nhà chồng. (Ảnh minh họa)
Mẹ tôi đã căn dặn rất nhiều trước khi về nhà chồng. (Ảnh minh họa)

Thế rồi, tôi lấy Thành trong sự vô tư. Tôi biết mẹ chồng không dễ tính nhưng tôi sống chung với niềm tin mãnh liệt rằng chỉ cần mình đối tốt với họ, họ sẽ đối xử lại với mình như vậy. Ấy thế mà không, càng chung sống tôi càng thấy mẹ chồng tôi đúng kiểu mẹ chồng trong truyền thuyết, cố tình làm khó con dâu đủ điều.

Ngay sau đám cỗ, cả thùng phong bì bà tự bê vào phòng của mình. Vợ chồng tôi cũng chẳng ý kiến gì vì bố mẹ đứng ra lo cho, tiền cỗ bố mẹ lấy về để lo trả nợ. Nhưng tới mức, tối đó bà gõ cửa phòng để đòi phong bì:

- Bạn bè của hai đứa có đưa phong bì riêng không?

Tôi khẽ đáp:

- Dạ không mẹ ơi, con mặc váy cưới không có túi nên kêu mọi người đút cả vào thùng.

 

- Con có mấy cái thôi mẹ.

- Ừ, mấy cái cũng đưa đây. Mẹ về đếm cho.

Bà bảo đếm cho nhưng chẳng trả lại. Sau đó, còn tìm cách xúi tôi đưa vàng cưới và của hồi môn cho bà. Tôi không biết từ chối thế nào vì tình huống này ngoài dự đoán. Cuối cùng, tôi tặc lưỡi: "Ừ, thôi vậy, đưa cho bà để sau này dễ sống".

Đến lúc chung sống, tôi mới nhận ra dù có kính trên nhường dưới, lễ phép thưa gửi, cố gắng để chồng không bị lâm vào hoàn cảnh mẹ chồng nàng dâu mà mẹ chồng vẫn không ưa.

Sống với mẹ chồng tôi mới hiểu bà khó tính thế nào. (Ảnh minh họa)
Sống với mẹ chồng tôi mới hiểu bà khó tính thế nào. (Ảnh minh họa)

Thậm chí, mới về làm dâu được dăm bữa, nửa tháng, tôi đã nghe người làng đàm tiếu đủ điều về mẹ chồng tôi. Rằng bà keo kiệt có tiếng, ngoa ngoắt và xích mích với rất nhiều hàng xóm. Thậm chí, bà còn bị xung quanh ghét vì thường xuyên đi mượn đồ không trả. 1 người nói thì không tin, 2 người nói thì nghi ngờ, còn cả ngõ, cả làng nói tôi thật sự phải xem lại mẹ chồng mình.

 

Mỗi bữa, bà chỉ cho ăn vẻn vẹn đúng 2 món: 1 rau, 1 món mặn. Nhiều lần, tôi chán ăn, tìm cách xin về mẹ đẻ để ăn nhưng bà rất khó tính chuyện đó. Bà quản tôi như một đứa trẻ, bắt tôi đi làm 5h30 tan thì đúng boong 6h phải có mặt ở nhà.

Nhất là chuyện sử dụng điện trong nhà, bà tiết kiệm một cách thái quá. Trong bữa ăn, mẹ chồng cấm tiệt chuyện sử dụng TV. Bà lấy lí do là cả ngày có bữa ăn gia đình, đó là thời gian để mọi người hỏi han, nói chuyện, không phải xem. Nhưng đó chỉ là cái cớ của bà để tiết kiệm điện. Vì hầu hết bữa ăn gia đình chẳng 1 ai nói với nhau câu nào, không khí yên ắng đáng sợ.

Tới lúc tôi bầu, bà vẫn tiếp tục ăn uống khổ sở như thế. Nhiều lần, tôi thủ thỉ với chồng để anh góp ý, nhưng mọi chuyện vẫn đâu vào đó. Thế là vợ chồng tôi dù đóng 5 triệu tiền ăn với ông bà, vẫn phải tự mua đồ ăn sẵn về nếu muốn bữa ăn được cải thiện.

Khi tôi bầu được 3 tháng, Thành có mua về 2 chiếc váy bầu thì mẹ chồng lườm cháy mặt:

- Bầu có 9 tháng mà mua gì mua lắm? Mặc vài bữa xong vứt cho ai, chúng mày lãng phí tiền bạc vừa chứ.

 

Bà không cho tôi mua váy bầu vì sợ tốn kém. (Ảnh minh họa)
Bà không cho tôi mua váy bầu vì sợ tốn kém. (Ảnh minh họa)

Tôi lặng thinh, thế là suốt thời gian mang thai, tôi được sắm 3 chiếc váy mới, còn đâu mẹ chồng đi xin cho mấy cái váy của ai vừa nhàu nhĩ, vừa cũ rích. Tôi tủi thân, cắn răng mà mặc.

Đỉnh điểm, cách 2 tháng chúng tôi mới đi siêu âm 1 lần, mẹ chồng mặt nặng mày nhẹ, mắng cả vợ, cả chồng:

- Anh chị sẵn tiền nhỉ! Người ta cả kỳ đi siêu âm 1 lần là đủ mà đây dăm bữa đi 1 lần. Ăn no dửng mỡ thừa tiền thì ném vào mặt bà già này đi.

Cuối cùng, chúng tôi phải lén giấu bà mà đi siêu âm. Tôi thật không hiểu nổi, bà ghét tôi đã đành, đằng này tôi muốn tốt cho cháu của bà mà bà lại vậy.

Nhưng cho tới những ngày gần sinh con, tôi phải ở nhà mới thấy ngột ngạt. Nghe lời khuyên của những người đi trước, tôi dặn chồng mua nhiều nước dừa để sau này dễ sinh.

 

Hôm ấy, chồng đi làm về xách theo 3 quả dừa về, hí hửng bảo vợ:

- Anh mua cho 2 mẹ con đây. Uống nhiều rồi sau này trắng trẻo, đẹp trai giống bố nhé Cún.

Thấy thế, mẹ chồng đã lại gần, dò hỏi:

- Mua bao nhiêu 1 quả?

- 20k/ quả mẹ ơi.

 

- Chúng mày sống hoang phí thế hả? 20k là gần đủ tiền ăn 1 bữa của cả nhà rồi. Còn trẻ, nhà chưa có, đất thì không mà ăn tiêu thế thì núi lở à?

- Mẹ, vợ con đang mang bầu mà. Cô ấy cần phải tẩm bổ chứ.

- Trước có bầu mày tao được ăn no là tốt rồi, chứ còn đòi ăn ngon à? Thế rồi mày vẫn sinh ra khỏe mạnh, thông minh đấy.

(Ảnh minh họa)
(Ảnh minh họa)

- Mẹ, thời nào theo thời đó, sao mà mẹ so sánh khập khiễng thế được?

- Thế anh thấy mua nước dừa mình vợ anh uống mà được à?

 

- Mẹ, trước giờ mẹ có uống đâu, con không biết mẹ thích. Nếu mẹ muốn từ mai con sẽ mua cho cả mẹ nữa.

- Thôi, anh là đồ bám váy vợ, nó nói gì cũng nghe đấy. Mẹ anh có là gì đâu. Còn con dâu nhà người ta mua sắm cho bố mẹ chồng đủ thứ, con dâu nhà này chẳng được cái nết gì, chỉ vòi vĩnh chồng là giỏi thôi.

Chúng tôi chết điếng. Bà chỉ căn vặn đủ điều để bắt lỗi chúng tôi mà thôi. Sống cùng mẹ chồng đúng là khổ trăm bề, chưa sinh bà đã thế, không rõ ít nữa khi sinh con mẹ chồng chăm ở cữ còn khổ tới mức nào. Tôi thật sự rất bế tắc, không biết làm gì để thoát khỏi cảnh này.


Theo giadinh.net.vn
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm