Đời sống

Mù quáng chấp nhận làm người thứ 3, không ngờ cái giá phải trả lại khiến tôi mất tất cả mọi thứ

Chỉ vì dại dột lao đầu vào mối tình này mà cái kết dành cho tôi thật cay đắng và nghiệt ngã.

Mặc váy ren đỏ đón đêm tân hôn, nhưng sự xuất hiện của mẹ chồng làm tôi choáng váng / Phát hiện chồng ngoại tình nhờ tờ hóa đơn lạ, song đề nghị đưa 30 triệu để "đền bù thanh xuân" của anh ta mới làm tôi sốc hơn cả!

Tôi năm nay mới chỉ 19 tuổi nhưng tôi cảm thấy cuộc đời mình đã gần như chấm dứt. Đã có lúc tôi nghĩ đến chuyện tự tử nhưng rồi khi cầm dao định rạch tay thì tôi lại không còn đủ can đảm để thực hiện nữa.

Cách đây khoảng một năm, tôi có gặp một người đàn ông lớn tuổi qua một lần đi sinh nhật bạn. Hôm đó, anh chủ động đến ngồi cạnh và làm quen với tôi. Anh giới thiệu mình là chủ của một quán rượu nhỏ ngay trung tâm thành phố và anh ngỏ ý hỏi tôi có muốn đi làm ở chỗ anh hay không. Lúc đó tôi vừa thi đại học xong và cũng đang cần kiếm thêm tiền để đi du lịch cùng tụi bạn nên nhận lời làm nhân viên ca tối cho anh.

Ảnh minh hoạ

Sau buổi sinh nhật đó, anh có nhắn tin hẹn gặp mặt để trao đổi trực tiếp. Tôi đến quán rượu của anh từ sớm và nghe anh hướng dẫn công việc. Tối hôm đó, tôi được mời ở lại chơi. Do cũng đang rảnh và cũng muốn bắt tay vào làm luôn cho quen công việc nên tôi vui vẻ ở lại. Anh tỏ ra vô cùng nhiệt tình, hài hước và thoải mái. Cuối ngày hôm đó, anh mời tôi một ly rượu và chúng tôi đã ngồi nói chuyện đến khi nhân viên của quán về hết, nói từ chuyện công việc, đến sở thích, quan điểm cá nhân lẫn cả những chuyện ngoài lề khác. Tiếp xúc qua với anh, tôi cảm thấy khá thích thú với người đàn ông này. Duy chỉ có một điều khiến tôi cảm thấy ái ngại đấy chính là anh đã có vợ và một đứa con trai. Anh có tâm sự thêm rằng cả hai người đều đang ở Mỹ, nếu không có gì thay đổi thì hết năm anh sẽ sang nhượng lại quán để sang Mỹ sống cùng vợ con.

Tối muộn đó anh ngỏ ý muốn đưa tôi về tận nhà vì cảm thấy lo lắng khi tôi chỉ đi có một mình. Do không muốn gặp phải rắc rối nên tôi đã từ chối.

Ngày hôm sau, tôi bắt đầu làm việc ở quán rượu của anh. Trong quá trình làm việc, tôi nhận thấy anh là một người khá tử tế, tốt bụng và biết cảm thông. Dần dần, tôi nhận ra cảm giác với anh không còn là thích nữa mà có thể gọi là yêu. Và tôi cũng nhận thấy anh để mắt đến mình. Nhưng rào cản "vợ con" của anh khiến tôi không biết mình phải làm thế nào. Tôi vẫn còn quá trẻ và tôi thực sự không muốn làm người thứ 3 đi phá vỡ hạnh phúc gia đình của người khác.

Thế nhưng, chuyện gì đến cũng phải đến. Hôm đó là ngày nghỉ lễ Lao động nên buổi tối đông khách đến mức tôi thậm chí còn không có thời gian để nhìn đồng hồ. Đến khi khách về hết thì cũng là lúc quá nửa đêm, anh liền mời mọi người đi ăn lẩu và uống rượu. Đêm hôm đó tôi uống đến say ngất và chính anh là người đã đưa tôi về. Và chuyện sẽ chẳng có gì nếu tôi không thú nhận tình cảm của mình với anh và nói muốn ngủ với anh đêm nay. Thế là, thay vì tôi sẽ về nằm dài trên chiếc giường thân yêu của mình thì tôi lại nằm trong vòng tay của anh trong một nhà nghỉ.

Sáng hôm sau ngủ dậy, một cảm giác tội lỗi bao vây lấy tôi. Cứ nghĩ mãi đến chuyện xảy ra đêm qua tôi không thể nào tha thứ được cho mình. Thế nhưng, ngạc nhiên hơn cả là anh nói với tôi rằng, anh cảm thấy thích tôi ngay từ lần đầu tiên gặp mặt rồi, và anh muốn tiếp tục mối quan hệ này với tôi. Tôi hỏi anh phải gọi tên mối quan hệ này là gì, anh nghĩ một lúc và nói rằng "chắc là tình nhân". Ấy vậy mà, tôi đã mù quáng đến nỗi chấp nhận sống trong bóng tối để được yêu anh.

 

Bi kịch bắt đầu từ đó. Tôi và anh quan hệ với nhau rất thường xuyên và tôi đã dính bầu đến hai lần. Cả hai lần đó anh đều khuyên tôi đi phá thai. Mà thực lòng tôi cũng muốn phá bỏ nó vì tôi không muốn vì chuyện này mà phải nghỉ học, chưa kể đến chuyện nếu bố mẹ tôi biết chắc họ sẽ giết tôi mất.

Nhưng, đến lần thứ 3 dính bầu thì tôi không thể phá tiếp được nữa. Bác sĩ nói với tôi rằng, nếu tôi phá cái thai này, tôi có thể sẽ bị vô sinh vĩnh viễn, chưa kể sẽ có thể ảnh hưởng đến cả sức khỏe nữa. Tôi nói với anh chuyện đó và thật ngạc nhiên, anh không hề tỏ ra lo lắng cho tôi chút nào mà vẫn cố gắng khuyên nhủ tôi đi phá bỏ.

Tôi đành đem sự thật kể lại với mẹ mình. Mẹ tôi lúc đầu đã rất sốc nhưng ngay sau đó đã gọi điện cho anh để nói chuyện. Mẹ tôi bắt anh phải chịu trách nhiệm cho đứa bé trong bụng tôi và cả tương lai của tôi nữa, nhưng anh nói với mẹ tôi một câu mà đến bây giờ tôi vẫn cảm thấy cuộc đời mình mới bất hạnh làm sao. Anh nói: "Con gái cô làm thì con gái cô phải chịu, ngay từ đầu con gái cô đã chấp nhận mối quan hệ này và cũng đã đồng ý với cháu là không để có bầu rồi. Hơn nữa, tuần sau cháu cũng sẽ sang Mỹ định cư rồi nên nếu có kiện cáo thì cô cũng chẳng thể làm gì được đâu."

Thật không ngờ, người đàn ông tôi yêu đến mức hi sinh cả chính mình lại đối xử bạc bẽo với tôi đến vậy. Anh ta đã lặng lẽ làm thủ tục, giấy tờ để sang Mỹ cùng vợ con và sẵn sàng phủi sạch những gì đang xảy ra.

 

Quá đau đớn vì bị người mình yêu bỏ rơi, tôi không còn muốn đi học nữa. Sau đó, tôi một mình đến bệnh viện phá thai và như bác sĩ cảnh cáo, tôi đã phải nằm viện nửa tháng trời. Khi xuất viện về nhà, tôi nhốt mình trong phòng nhiều ngày trời, không nói chuyện với ai, cũng không gặp mặt cả bố mẹ. Ngày ngày, tôi nghe thấy tiếng bố mẹ tôi cãi nhau trong bữa cơm chỉ vì chuyện của tôi, bố tôi nói ông không thể nào chấp nhận được một đứa con gái như tôi, ông cảm thấy xấu hổ và nhục nhã, ông không còn muốn nhìn mặt tôi nữa.

Nghe vậy, tôi ước gì mình có thể chết đi ngay bây giờ. Thực sự tôi không thiết sống nữa. Vậy là hết, tôi đã mất tất cả, từ gia đình đến cả tương lai. Tôi đã quá tin tưởng vào một người đàn ông, cũng quá khờ dại khi chấp nhận những điều vô lý, chỉ vì muốn có được tình yêu của người đó. Giờ đây, tôi không biết mình phải tiếp tục sống để làm gì nữa...

 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm