Đời sống

Nhìn đứa cháu nội vừa chào đời, tôi ôm chặt nựng nịu: Cá vào ao ai, người ấy được

Tôi chỉ có duy nhất một cậu con trai, bố nó mất khi thằng bé mới 3 tuổi. Tôi ở vậy nuôi con vượt qua không biết bao nhiêu điều tiếng khổ ải.

Định ly hôn chồng để đến với người yêu cũ, tôi nào ngờ tất cả chỉ là một màn kịch hoàn hảo được dựng lên để trả thù lỗi lầm năm xưa của mình (P2) / Vất vả mãi mới ngồi được ghế giám đốc, tôi đem thành tích khoe với vợ, nào ngờ cô ấy không thèm liếc nhìn tôi mà đưa ngay đơn ly hôn

Ngày con trai tốt nghiệp đại học đi làm, tôi hạnh phúc rơi nước mắt. Hôm nó dẫn bạn gái về xin cưới, tôi thao thức cả đêm không sao chợp được mắt nhưng trong lòng cũng có chút gì đó hụt hẫng vì hiểu rằng con đã trưởng thành, sắp vượt khỏi vòng tay của mẹ.

Ảnh minh họa: Nguồn weekendhk

 

Con dâu tôi có bầu trước cưới, chuyện này không phải mới lạ trong xã hội hiện tại nên sau khi con bé về làm dâu nhà mình, tôi chăm bẵm, săn sóc nó từng tí. Trong lòng tôi luôn tâm niệm, mình chỉ có 1 đứa con trai phải thương yêu con dâu như con gái như thế về già nó mới thương mình thật lòng.

Có một hôm, nấu xong bát cháo cá chép, tôi vội vàng mang lên nhưng vừa tới cửa phòng nó, tôi vô tình nghe thấy vợ chồng chúng nói chuyện:

“Em sợ mẹ biết sự thật lắm… Thấy bà chăm em, mong cháu như vậy… thực sự em vô cùng áy náy”.

Tiếng con trai tôi cất lên chậm dãi, nhẹ nhàng động viên vợ:

“Không sao đâu em, anh không nói thì làm sao mẹ biết”.

 

Từ hôm ấy, tôi bắt đầu ngờ ngợ về cái thai trong bụng con dâu. Không ít lần tôi định hỏi thẳng con bé nhưng nghĩ đi nghĩ lại đành thôi, chỉ mong sao những gì mình nghi ngờ là sai. Hơn nữa, trong suốt thời gian ở chung, tôi phải thừa nhận 1 điều con bé rất ngoan, sống biết nghĩ. Quan trọng nhất nó chăm sóc, thương yêu chồng vô cùng. Nhìn 2 đứa chúng nó quấn quýt mà tôi mềm lòng không muốn biết sự thật kia là gì.

Chờ đợi mãi cũng tới ngày dâu vỡ ối nhập viện sinh. Hôm ấy con trai tôi đi công tác chưa về. Con bé khó đẻ, đau bụng gần 2 cháu từ tay y tá, tôi lặng người thấy cánh mũi, đôi mắt, cả hàng lông mày của thằng bé chẳng có nét gì thuộc dòng giống nhà mình. Tuy người ta bảo, trẻ sơ sinh thay đổi nhiều song sự nhạy cảm của một người phụ nữ từng trải, cộng thêm những gì chính tai nghe thấy trước đấy thì tôi tin, đứa nhỏ thực sự không phải là máu mủ của nhà mình.

Lẳng lặng tôi bế thằng bé sang phòng sơ sinh để con dâu nghỉ ngơi. Đúng lúc đó, con trai gọi điện về, tôi cố tình bảo:

“Nhìn thằng bé chẳng có nét nào giống bố…”.

Con tôi không giấu nổi sự luống cuống nhưng ngay sau đó nó cười lớn khẳng định:

 

“Giống vợ con là được rồi…”.

Nghe câu trả lời này của con trai, lòng tôi trĩu xuống nhưng tôi hiểu, nó chấp nhận đứa trẻ vô điều kiện rồi thì tôi có lý do gì mà làm khó chúng. Lấy lại tinh thần, tôi ôm đứa nhỏ vào lòng, tay đút sữa, miệng lẩm bẩm:

“Cá vào ao ai, người ấy được. Cháu sẽ là cháu nội của bà”.

Giờ thằng bé đã 4 tuổi, hoàn toàn không có nét nào giống bố nhưng đáng yêu, kháu khỉnh, lúc nào cũng quấn bà như sam. Con dâu tôi lại đang bầu đứa thứ 2, như vậy với tôi là trọn vẹn.

Ảnh minh họa: Nguồn weekendhk

 

1
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm