Đời sống

Nửa đêm đi ngang phòng mẹ chồng, tôi rụng rời tay chân khi ngửi thấy mùi khói nhang nghi ngút

Tôi cứ nghĩ mẹ không buồn, không đau. Không ngờ sự thật lại khác hẳn suy nghĩ của tôi.

Đang yên ấm vợ bỗng đòi ly hôn, tôi sốc phát "ngất" khi cô ấy mỉm cười thủ thỉ một bí mật tày đình / Lễ đính hôn em chồng, bố mẹ tuyên bố trước hai họ về số tiền vợ chồng tôi sẽ cho khiến mọi người trầm trồ còn chúng tôi "điếng người"

Từ hồi về làm dâu, tôi đã hâm mộ tình cảm của bố mẹ chồng. Sống với nhau mấy mươi năm, họ vẫn chưa từng cãi nhau hay nặng lời to tiếng với nhau. Đêm tân hôn, mẹ chồng còn gọi vợ chồng tôi xuống, nói một hồi về tình vợ nghĩa chồng. Trong đó, điều quan trọng nhất là tình yêu và sự tôn trọng. Mẹ nói hai điều đó chính là nền tảng bền vững của hôn nhân và mong chúng tôi ghi nhớ.

Phải công nhận là bố mẹ chồng tôi rất tôn trọng nhau. Đi ăn, bao giờ bố cũng đợi mẹ gọi món trước. Đi chơi, bao giờ mẹ cũng hỏi bố muốn đi đâu. Mẹ mặc váy gì, bố cũng khen hoặc tế nhị khuyên mẹ đổi váy khác nếu không phù hợp. Nói chung, giữa bố mẹ chồng, chưa bao giờ tôi thấy họ có khoảng cách hay mất lòng với nhau.

Sáng nào họ cũng nắm tay nhau đi bộ rồi đi về trên con đường quen thuộc, rồi lại ghé quán ăn quen thuộc. Ăn uống xong, về nhà, bố dọn dẹp vườn tược, cây cối, mẹ dọn dẹp nhà cửa. Chủ nhật, ông bà lại chở nhau đi chơi nơi này nơi nọ, rất hạnh phúc. Tôi còn hay bảo với chồng rằng tôi ao ước sau này vợ chồng tôi cũng được như bố mẹ, mãi mãi hạnh phúc trọn đời.

Nửa đêm đi ngang phòng mẹ chồng, tôi rụng rời tay chân khi ngửi thấy mùi khói nhang nghi ngút và ánh nhang lập lòe trong đêm tối - Ảnh 1.

Khi đi ngang phòng mẹ, tôi rụng rời tay chân khi ngửi thấy mùi khói nhang nghi ngút. (Ảnh minh họa)

Vậy mà đột ngột bố chồng tôi ra đi vì đột quỵ. Ngày đưa tang bố, mẹ không khóc và cũng không cho các con khóc. Mẹ nói muốn bố ra đi nhẹ nhàng, không vấn vương điều gì hết. Nhưng nhìn mẹ ngồi cạnh quan tài bố, có khi áp mặt vào quan tài thì thầm trò chuyện mà chúng tôi rớm nước mắt.

Thời gian sau đó, tôi thấy mẹ vẫn bình thường. Sáng bà vẫn đi bộ một mình, ghé quán ăn một mình, về nhà pha tách cà phê rồi uống một mình. Lắm lúc nhìn mẹ, tôi lại chạnh lòng. Thậm chí sự bình tĩnh của mẹ còn khiến tôi có cảm giác khó chịu vì nghĩ mẹ không hề yêu bố như bà nói.

Không ngờ khuya hôm qua, vì đau bụng nên tôi đi vệ sinh lúc hơn 12 giờ đêm. Khi đi ngang phòng mẹ, tôi rụng rời tay chân khi ngửi thấy mùi khói nhang nghi ngút. Hé cửa nhìn vào, tôi giật mình khi thấy mẹ ngồi lặng trên giường, trên tay ôm di ảnh bố và ánh nhang lập lòe trong đêm tối.

Tự dưng cảm giác hối lỗi và nghẹn ngào dâng lên khiến mắt tôi cay xè. Hóa ra mẹ chồng tôi đau lòng lắm, buồn bã lắm. Có lẽ không đêm nào mẹ ngủ được từ ngày bố ra đi. Thế mà tôi lại trách thầm rồi lại giận mẹ chồng. Giờ thấy mẹ như thế, tôi lại thương xót quá. Tôi phải làm sao để giúp mẹ lấy lại cuộc sống bình yên như trước và vượt qua nỗi đau mất chồng đây?

1
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm