Đời sống

Nửa đêm, vợ nhắn tin cho tôi: "Em xin anh, em không còn nhiều thời gian nữa, anh sinh con với cô ấy đi"

Tôi chết lặng khi đọc tin nhắn của vợ, nghĩ vừa buồn vừa thương, thật sự tôi không biết cuộc hôn nhân này rồi sẽ đi đến đâu nữa.

Mua xoài thấy điểm này thì nhớ tránh xa, người bán cũng chẳng thèm đụng tới / Sai lầm khi ăn ốc khiến bạn dễ bị lạnh bụng, ngộ độc

Chúng tôi lấy nhau năm tôi 29, còn vợ 25 tuổi. Hai đứa mỗi đứa một quê, lấy nhau rồi thuê nhà ở lại Hà Nội sinh sống và làm việc, chắc không nói ai cũng hiểu cái cảnh một chốn 3 nơi khổ thế nào, thế nhưng vì yêu nhau, hơn nữa vì mục đích bám lại Hà Nội, cùng nhau gây dựng cuộc sống ở đây, cả hai chúng tôi cùng cố gắng hết mình.

Đến thời điểm cưới nhau, công việc của hai vợ chồng cũng ổn, lương cũng ngót 20 triệu. Hai đứa đã lên kế hoạch với nhau, rằng bao giờ sinh con, cố bao nhiêu năm để mua nhà... Mọi thứ đáng ra thật suôn sẻ nếu vợ tôi không hiếm muộn. Hai đứa cưới hơn năm mà chẳng có con, đi khám thì bác sĩ bảo vợ tôi bị buồng trứng đa nang, nội tiết lại có vấn đề nên phải điều trị. Vợ buồn lắm, tôi phải an ủi rất nhiều. Dù cũng nghĩ ngợi nhưng tôi không dám thể hiện ra sợ cô ấy thất vọng.

vo-chong
Ảnh minh họa.

Tuy nhiên tôi là con một, ở quê bố mẹ tôi sốt ruột, mấy lần hai vợ chồng về, bố mẹ cứ giục giã, vợ khó xử lắm. Nhất là mẹ tôi, bà vẫn có chút bảo thủ, nhất là khi biết bệnh tình của vợ, bà càng khó chịu, hết nói sau lưng rồi thẳng mặt, tôi thấy vợ trước mặt vẫn cười nói nhưng sau lưng khóc trộm thì thương lắm. Dịp Tết vừa rồi về, mẹ tôi ép, bảo nếu 1 năm nữa không có gì thì phải ly hôn, nhà bà không thể tuyệt tự được, tôi cãi mẹ, bênh vợ, nhưng càng thế bà càng ghét vợ hơn.

Tôi biết cô ấy khổ tâm lắm, vợ nói tôi đi xin con đi, rồi bảo con của hai vợ chồng, vì dù sao hai đứa ít về, mẹ không thể biết, nhưng tôi nhất quyết không đồng ý, tôi không muốn phản bội vợ. Ấy thế mà cô ấy tìm đâu được con bé 20 tuổi, là giúp việc của nhà nào đấy, chẳng biết hứa hẹn gì mà cô ấy bảo nó đồng ý sinh con cho vợ chồng tôi rồi. Tôi không đồng ý, cáu với vợ, cũng vì chuyện này mà vợ chồng cãi nhau. Tôi bảo nếu vợ còn có ý định đấy thì đừng bao giờ nói chuyện với tôi nữa. Tôi rắn thế để vợ từ bỏ ý định đó thôi chứ thực ra tôi cũng biết cô ấy chẳng sung sướng gì, làm gì có ai tận tay tìm người phụ nữ khác cho chồng màthoải mái?

sinh-con

Vợ không nói đến nữa, nhưng cô ấy dường như vẫn không từ bỏ ý định. Vợ đưa con bé về giúp việc theo giờ, vì bảo dạo này công việc bận, muốn có thời gian nghỉ ngơi. Tôi thừa hiểu vợ làm thế là để đẩy tôi và con bé lại gần nhau nên thường hay tránh mặt mỗi khi con bé đến.

Cách đây mấy hôm, vợ bảo đi công tác, sau đó đưa con bé về bảo thay cô ấy dọn dẹp những ngày cô ấy vằng nhà, tôi hiểu vợ muốn tôi làm gi. Tất nhiên, tôi không động gì con bé cả, nó vừa đến một lúc, vợ đi là tôi đưa cho con bé ít tiền rồi bảo nó về đi. Nửa đêm hôm đó, vợ nhắn tin cho tôi, xin tôi hãy hoàn thành tâm nguyện của cô ấy. Tôi khóc, biết ở bên kia chắc vợ cũng đang suy sụp lắm. Giờ tôi thấy bế tắc kinh khủng, phải làm sao bây giờ đây?

 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm