Tôi đang sống trong những ngày khổ tâm vô cùng. Tôi không biết phải nói với ai, phải thanh minh như thế nào về chuyện nàycho người nhà chồng hiểu. Cơ sự ngày hôm nay, tôi là nạn nhân chứ không phải thủ phạm.
Ấy vậy mà giờ đây, không chỉ người trong nhà nghi ngờ, hàng xóm láng giềng cũng bàn ra tán vào nói tôi... cắm sừng lên đầu chồng, đi đâu tôi cũng phải hứng chịu những lời cay nghiệt đó.
Mọi chuyện đến từ việc chồng tôi đi làm xa nhà. Từ trước đến nay, ai cũng bảo chồng tôi số may khi lấy được cô vợ xinh xắn như tôi. Thế nhưng với gia đình chồng, nhan sắc của tôi là một… cái họa.
Từ ngày còn yêu, anh đưa tôi về ra mắt, bố mẹ chồng tương lai đã không ưa. Mẹ chồng tôi bảo: “Đàn bà đẹp hay hư, lấy nó về rồi tối ngày lo giữ.”
Đúng là so về nhan sắc, tôi hơn chồng rất nhiều. Thậm chí ngày tôi cưới nhiều người còn bảo chúng tôi chênh lệch quá, tôi hoàn toàn có thể kiếm được người chồng xứng tầm hơn.
Nhưng tôi hiểu, anh tốt, yêu thương và trân trọng mình. Chính vì những điều đó mà tôi quyết lựa chọn anh làm chồng.
Sự khác biệt ngoại hình đó khiến nhà chồng tôi luôn nghĩ tôi có thể sẽ ngoại tình. Không một ai nghi ngờ chồng tôi sẽ có ngày phản bội tôi cả, bởi vì tôi đẹp. Ấy vậy mà thực tế hoàn toàn ngược lại. Anh đi ra ngoài chơi bời, mắc bệnh rồi về lây cho tôi.
Tôi hoàn toàn không biết chuyện đó. Tôi luôn tin tưởng chồng mình. Cho tới việc cách đây 1 tháng, chồng tôi nhận quyết định đi làm xa. Tôi ở nhà một mình với hai con nhỏ. Với nhà chồng tôi, việc đó đúng là một mối họa.
Sau hơn 1 tuần thấy khó chịu, tôi quyết định đi khám. Vì bản thân vô tư, không lường trước được, tôi gọi cho cô em chồng đi cùng để trông cháu giúp trong khi tôi vào phòng khám.
Có ai ngờ, bác sĩ kết luận, tôi mắc bệnh nhạy cảm ở vùng kín, một loại bệnh lây qua đường tình dục.
Tôi chết lặng cả người. Tôi không hiểu vì sao mình lại mắc căn bệnh đó. Cô em chồng tôi biết được, ngay lập tức kể với cả nhà. Mẹ chồng tôi đinh ninh là tôi đi với trai, làm trò đồi bại nên giờ mắc bệnh.
Tôi không biết phải thanh minh thế nào, vừa ức, vừa không hiểu nổi vì sao mình lại mắc bệnh.
Rồi tôi gặng hỏi chồng, tới lúc này anh mới thú nhận. Thời gian trước, anh có cặp kè với một cô gái không đứng đắn. Đó cũng là nguyên nhân khiến anh mắc bệnh, rồi lây sang tôi. Hiện tại chính chồng tôi cũng đang phải điều trị cho khỏi bệnh.
Sốc vì bị chồng phản bội, tôi còn thấy cay đắng khi cả nhà chồng xúm vào nghi ngờ, nói xấu tôi. Mặc dù chồng tôi nhận lỗi về mình nhưng cả nhà cũng chẳng ai tin.
Mọi người đều bảo tôi đẹp thì mới đi ngoại tình chứ chồng tôi như thế lýgì lại phản bội tôi. Mẹ chồng còn quả quyết chồng tôi nói thế là để bênh vợ, để đỡ phải nhục mặt vì mang danh bị cắm sừng.
Tôi sống trong nỗi tủi hờn và căm phẫn. Giờ tôi phải làm sao đây? Tôi đã nhẫn nhịn bỏ qua cho chồng nhưng lại cứ phải mang cái danh ô nhục này vì nhà chồng không một ai tin tôi cả.