Lan chẳng phải là tên người vợ quá cố của chồng tôi sao? Có điều gì đó ở đây mà tôi không biết vậy. Thế rồi, cuộc hội thoại của mẹ chồng và chồng đã khiến tôi hiểu ra tất cả.
Vợ chồng tôi đến giờ lắm khi vẫn bị mọi người trêu là chú - cháu. Chồng tôi vốn hơn tôi 15 tuổi, ban đầu chúng tôi cũng xưng hô với nhau là chú - cháu thật.
Anh là người đàn ông từng có một đời vợ. Tôi không quá bất ngờ về điều này vì ở tầm tuổi của anh, nếu vẫn là trai tân thì mới khó hiểu. Chúng tôi đến với nhau thật sự tình cờ, tình yêu đến bất ngờ đến mức cả hai cũng không nghĩ sẽ có ngày mình về chung một nhà.
Anh là trưởng phòng một công ty tài chính quy mô nhỏ thôi nhưng nhìn chung thu nhập cũng khá. Gia đình anh lại có nhà ở thành phố nên cuộc sống của chúng tôi sau này xem như không cần quá lo lắng về kinh tế. Nhưng có một điều khiến bố mẹ tôi không khỏi lo lắng đó là tuổi tác của anh và mẹ của anh.
Bố chồng tôi mất từ khi anh còn nhỏ nên mẹ chồng tôi một mình nuôi con khôn lớn. Chính điều này khiến mẹ tôi trăn trở vì sợ rằng những người mẹ như thế sẽ rất bao bọc con mình và khắc nghiệt với con dâu. Tôi cũng biết điều mẹ lo không phải không có lý song mọi thứ được giải tỏa khi lần đầu tôi đến nhà anh ra mắt.
Mẹ anh là người nhìn đã thấy sự đáo để. Thế nhưng tôi thấy bà cư xử cũng rất biết điều. Anh cũng kể rằng mẹ mới học thiền mấy năm gần đây nên có lẽ tính cách cũng trở nên điềm đạm hơn.
Vậy là chúng tôi kết hôn trong sự chúc phúc của đông đảo bạn bè và người thân. Chồng tôi và người vợ quá cố trước chưa có con nên dù lấy chồng từng một đời vợ nhưng tôi cũng không vướng phải mối quan hệ mẹ kế con riêng.
Cưới xong chúng tôi sống cùng mẹ chồng. Hai vợ chồng cả ngày đi làm, chỉ ăn cùng nhau bữa cơm tối nên nhìn chung mối quan hệ giữa mẹ chồng và nàng dâu cũng được hạn chế. Tôi thấy khá mãn nguyện vì cuộc hôn nhân này. Trong khi nhiều bạn bè tôi còn đang mải cãi nhau với chồng về những bất đồng quan điểm trẻ con thì chồng tôi lại rất hiểu chuyện. Hơn nữa mẹ chồng còn chưa bao giờ gây khó dễ với tôi bất cứ điều gì.
Hôm đó tôi trót tập tành giống lũ bạn uống một cốc cà phê đen nên tối nằm mãi mà không ngủ được. Tôi nhắm mắt rồi đếm tới cả nghìn con cừu mà cơn buồn ngủ vẫn chưa đến. Tôi dậy định xuống nhà uống sữa nóng cho dễ ngủ thì bỗng không thấy chồng đâu.
Nghĩ chắc anh đi vệ sinh hay ra ngoài hút thuốc nên tôi cũng không bận tâm. Thế nhưng khi vừa đi ngang qua phòng mẹ chồng, tôi giật mình khi nghe thấy tiếng hai người họ.
"Con xin mẹ. Mọi chuyện đã qua rồi, mẹ đừng dằn vặt mình nữa. Lan không phải là người như vậy đâu".
"Nhưng mẹ vừa mơ thấy nó. Nó đứng ở đây này, rồi còn oán trách mẹ cơ. Mẹ sợ lắm con ơi!".
Lan chẳng phải là tên người vợ quá cố của chồng tôi sao? Có điều gì đó ở đây mà tôi không biết vậy. Thế rồi, cuộc hội thoại của mẹ chồng và chồng đã khiến tôi hiểu ra tất cả.
Mẹ chồng tôi trước kia rất cay nghiệt với chị Lan vì chị vốn là con gái xuất thân từ quê, theo như bà là không được danh giá. Sự việc lên đến đỉnh điểm khi chị mang thai được hơn 5 tháng thì bị sảy và sau đó gần 2 năm vẫn chưa thể có thai lại.
Mẹ chồng tôi đã đay nghiến chị bằng những câu: "Cây độc không trái, gái độc không con" rồi chì chiết chị rất nhiều. Chị Lan rơi vào tình trạng stress ngày càng nặng và một ngày nọ, chị đã ra đi sau khi lên cơn đột quỵ. Mẹ chồng tôi rất sợ hãi và bị ám ảnh bởi cái chết của chị từ đó mà đi. Đó cũng là lý do những năm gần đây bà phải tìm đến thiền để cho lòng nhẹ nhõm.
Chuyện động trời như vậy mà trước giờ tôi không hề biết. Thảo nào có nhiều lần chồng định kể gì đó với tôi về chị Lan nhưng tôi nghĩ quá khứ là quá khứ nên cũng không muốn anh phải nhắc đến nhiều. Thậm chí tôi còn vui mừng khi lấy được một người chồng tốt, một bà mẹ chồng vàng 10.
Dù biết rằng nguyên nhân khiến chị ấy ra đi không phải là mẹ chồng nhưng tôi thật sự hoảng loạn với bí mật này. Tôi không biết mình sẽ đối diện với bà thế nào khi ngày ngày phải gặp nhau đây.
Theo Tuyết Minh/Khám phá
Ảnh minh họa